Sáng sớm hôm sau, Tần Vũ, Tiêu Chiến và Lâm Động đang ở trong một tửu lâu xa hoa nhất ở Ẩn Nặc thành.
- Tần huynh, lần này chúng ta cũng chỉ nên an phận ở trong thành thôi a! Ta sợ chết lắm haha ... !
Lâm Động vừa tu chén rượu vừa cợt nhã nói.
- Tần đệ, ta cũng nghĩ vậy, chúng ta canh chừng bắt một tên tiểu tốt rồi lập tức quay về tông môn lĩnh thưởng là được.
Tiêu Chiến tiếp lời, Tần Vũ cũng cười ha hả phụ họa:
- Haha, hai người nói thật hợp ý ta, chúng ta cần gì phải liều mạng chứ, tối nay ra một góc thành trông chừng, bắt đại một tên tôm tép là được rồi.
Ba người cười lớn, chè chén qua lại mà nói.
Ở một góc khuất bên kia, có hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ đỉnh phong đang chăm chú lắng nghe nhất cử nhất động bên này.
...
Bày ngày sau.
Giờ Tý, Ẩn Nặc thành, ban đêm ở đây vô cùng yên tĩnh, nhà nhà đóng cửa, hạn chế ra ngoài, Ẩn Nặc thành này vốn dĩ từ xưa đến nay cũng không an toàn gì.
Gần đây lại xuất hiện dị tượng khó lường nên dân chúng trong thành càng thêm phòng bị.
Tần Vũ và Tiêu Chiến cùng Lâm Động đang tuần tra quanh khu vực phía bắc của thành, nơi thường xuyên xảy ra những vụ bắt cóc nhất, những hôm gần đây bọn chúng một mực án binh bất động, không hề xuất hiện. Bỗng Tiêu Chiến la lớn:
- Mau mau nhìn, ở phía nam xuất hiện hắc sương như mô tả.
- Mau mau qua đó.
Tần Vũ nhanh chóng phân phó, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897694/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.