Chương trước
Chương sau
Tần Vũ sau khi hoàn thành chinh phạt bí cảnh dược điền trở về, liền nhận được tin báo có hiện tượng liên quan đến dị hỏa xuất hiện ở Ma Thú sơn mạch trong khu vực trung tâm, nằm giáp ranh biên giới Đông Vực và Trung Thổ.
Hắn lập tức triệu tập bốn thiên cấp sát thủ của Ám Dạ Hành, đi cùng với bốn thủ hạ trung tín cảnh giới Luyện Hư trung kỳ của phụ thân hắn, khẩn trương tiến về khu vực đó.
Bây giờ Tần Vũ đang đứng trên động khẩu của hỏa diệm sơn.
Hắn đang cẩn thận dùng [Thần Nhãn] thăm dò một lượt ở bên dưới xem có yêu thú mạnh mẽ nào ẩn nấp ở bên trong hỏa diệm sơn hay không, rồi mới quyết định tiến vào.
Mặc dù tin tức tình báo có nói rằng, dị bảo vừa mới xuất hiện nên yêu thú chung quanh còn chưa có kịp phát hiện ra, thủ hạ của hắn cũng đã hạ xuống trận pháp che giấu đi chỗ này.
- Thiếu chủ, cẩn thận!
Bành! Hắn đang trầm tư suy nghĩ sách lược tiến vào đây, thì bất ngờ bị người ta oanh tới. Luyện Hư trung kỳ thủ hạ của Tần Vũ kịp thời ngăn cản một chiêu này.
Tên thiếu gia ở đằng xa, cười gằn từng chữ nói lớn:
- Ngươi là Tần Vũ?
- Thì sao?
Tần Vũ hờ hững đáp lại.
- Quỳ xuống nhận tội cho bổn công tử.
- Nói nhảm.
Tần Vũ quát lớn, bị người sỉ nhục hắn sao có thể nhịn.
Hơn nữa, hắn cũng đã dùng [Thần Nhãn] nhìn qua một lượt phụ cận xung quanh, đối phương chỉ mang theo có 4 Luyện Hư trung kỳ cao thủ đi theo hộ tống. Hắn cũng không ngán, bên hắn có tận 8 người a!
Tần Vũ tế lên mộc kiếm, chém một chiêu Liệt Diệm Trảm về phía địch nhân.
Bành!
Cao thủ hộ vệ của tên thiếu gia trước mặt, kịp thời đỡ được một chiêu này. Thủ hạ của Tần Vũ liền hiểu ý, lập tức lao vào đối chiến với 4 tên cao thủ của tên này. Ám Dạ Hành lập tức tiềm hành ở xung quanh du kích liên tục.
Cấp tốc hai bên lao vào chiến đấu dữ dội.
Sau một hồi thăm dò, Tần Vũ xác định mặc dù tu vi đối phương cùng cấp độ với hắn, nhưng chiến lực chân chính là phế vật. Hơn nữa, xung quanh cũng không có xuất hiện dấu hiệu nào cho thấy sẽ có cao thủ cứu viện của địch nhân kéo đến.
Tần Vũ hai mắt hung quang lạnh lẽo, hắn bây giờ là muốn giết người.
Bành!
Phong Bạo đột nhiên bạo khởi, bao vây đối phương lại, Tần Vũ lập tức dùng Phong Sát chém liên tục vào bên trong phong bạo, lại bồi thêm một cú Liệt Diệm Trảm.
Đùng!
Tên này đối chiến ngu ngu ngơ ngơ, bị vây trong đó chỉ biết tế lên pháp bảo mà chống đỡ, liên tục chửi bới:
- Chó chết, hạng chó chết như ngươi mà dám ra tay với bổn công tử. Aaaaa!
Hắn hét lớn, nhưng mà có tác dụng gì chứ ? Tần Vũ bên ngoài đang súc thế, chém ra một chiêu Lôi Diệm Trảm Thiên.
Vân vụ trên bầu trời đột nhiên ngưng tụ, nhanh chóng biến sắc, từ màu trắng nhanh chóng chuyển sang một màu đỏ rực như máu, sấm chớp rền vang khắp cả sơn mạch.
Bành! Đoàng! Đoàng!

Tần Vũ chém ra một chiêu, uy lực khủng bố.
Tên công tử bột này, vậy mà có pháp bảo hộ mệnh cực kỳ kinh khủng, chống đỡ được một chiêu này, nhưng mà cũng đã bị trấn nát, hắn phun ra một búng máu, hoảng sợ xoay người dùng huyết độn phù bỏ chạy.
- Mau cứu ta!
Dù hắn la hét cỡ nào cũng bất lực, thủ hạ của hắn đang bị vây công đằng sau, dù có lòng, nhưng cũng không thể qua giúp.
Thấy hắn bỏ chạy, Tần Vũ ra hiệu cho hai thiên cấp sát thủ theo mình, truy sát hắn.
Tần Vũ ở đằng sau, liên tục huy Phong Sát mà chém tới, tên này đang sử dụng pháp bảo bảo mệnh gia tăng tốc độ bỏ chạy. Tần Vũ đợi hắn tiêu hao hết cái pháp bảo này, liền sẽ chặt đầu của hắn xuống.
Bành! Bành!
Tần Vũ liên tục chém Liệt Diệm Trảm đằng sau quét tới, Dị Hỏa bốc cháy ngùn ngụt, mấy cái phù lục phòng ngự và pháp bảo bảo mệnh của hắn, hơn chục cái nãy giờ bị Tần Vũ cùng Ám Dạ Hành luân phiên nhau chém nát.
Quang mang pháp bảo tăng phúc tốc độ vừa tắt, tốc độ của hắn chậm lại rõ rệt, thoáng chốc Tần Vũ đã đuổi tới.
Tần Vũ lập tức dùng Thanh Phong thuật, phối hợp Tam Thiên Lôi Động thoáng chốc như thuấn đi mà lao đến, vừa vào tầm chiêu hắn lại dùng Thất tinh bộ sát kiếm kỹ, oanh tới tên này.
Bành!
Cương khí hộ thể của cường giả Độ Kiếp Kỳ!
Tên này thật lắm đồ bảo mệnh, nhưng mà truy sát nãy giờ, cái tên ngu ngốc này không có gọi trưởng bối trong nhà cứu viện.
Tần Vũ càng nắm chắc hắn chỉ có mang theo bốn thủ hạ, liền tiếp tục truy sát, sỉ nhục Tần Vũ ta mà còn muốn toàn mạng trở về, người si nói mộng!
Tên thiếu gia này cực kỳ hoảng hốt, vừa chạy loạn vừa hét lớn:
- Ta là Cổ Diệm thiếu gia, nhất mạch Tam trưởng lão của thượng cổ Cổ gia.
- Thì sao?
Hắn còn chưa dứt lời, Tần Vũ hời hợt hỏi hắn, lại liên tiếp ở đằng sau cùng Ám Dạ Hành oanh kích tiêu hao cương khí hộ thể của cường giả Độ Kiếp kỳ!
- Vậy thì ngươi chết đi.
Cổ Diệm hung ác nói, rồi hắn thả thần thức của lão gia hắn ra ngoài. Thần thức Tam trưởng lão hét lớn:
- Ai dám truy sát con cháu của Cổ gia chúng ta!
Nói rồi một chỉ cực tốc bắn về phía thiên cấp sát thủ Ám Dạ Hành, tên Cổ Diệm này muốn giải quyết hai cái sát thủ cảnh giới Luyện Hư trung kỳ này trước.
Nhưng mà sát thủ Ám Dạ Hành không phải đơn giản, lập tức né chiêu, dù bị trúng đòn, nhưng thương thế không quá nặng vẫn bảo trụ được tính mệnh.
Tên Cổ Diệm thấy vậy thả thêm một tia thần thức nữa, quả nhiên hắn được Tam trưởng lão của Cổ gia cực kỳ nuông chiều. Phải biết rằng, rút ra một tia thần thức, tiêu hao thần hồn bản mệnh cũng không nhỏ, vậy mà hắn có một lúc hai tia.
Tần Vũ thấy vậy, lập tức dùng Trúc Lâm Khoái Bộ đá thiên cấp sát thủ của Ám Dạ Hành bị thương hồi nãy, cùng với chính mình văng ra hai bên, kịp thời né được sát chiêu này.
Bành!
Thiên cấp sát thủ Ám Dạ Hành nhìn hắn vô cùng cảm kích, hơn nữa cực kỳ bội phục tốc độ của Tần Vũ, phải nói cực kỳ nhanh.
Cổ Diệm bây giờ vô cùng hoảng hốt, hai tia thần thức hắn đã dùng hết, bởi vì vừa nãy hoảng loạn tính toán không kỹ, mà mất đi tiên cơ.

Hắn hốt hoảng điên cuồng chạy trối chết, cương khí hộ thể của hắn sắp tiêu hao hết. Hắn gào thét:
- Tần thế gia các ngươi dám giết ta, Cổ gia sẽ huyết tẩy Tần thế gia các ngươi.
Bành! Bành!
Mặc kệ hắn có nói thế nào, Tần Vũ cùng Ám Dạ Hành sát thủ vẫn liên tiếp oanh kích về phía hắn, quang mang cương khí hộ thể bây giờ đã tiêu hao hết.
Hắn hai mắt hiện lên vẻ hoảng sợ cực điểm, bỗng dưng thấy Tần Vũ cùng thiên cấp sát thủ Ám Dạ Hành không oanh kích nữa, hắn ngừng lại cười lớn.
- Chó ngoan! Ngươi dám giết bổn công tử sao? Cổ gia sẽ huyết tẩy Tần thế gia. Khặc khặc.
Dứt lời, đầu lâu hắn lăn lông lốc trên mặt đất, Nguyên Anh bản mệnh hoảng sợ bỏ chạy. Hắn hét thảm:
- A ..... chó chết, các người sẽ phải bồi táng theo ta.
Tần Vũ là cố ý đánh lạc hướng hắn, hòng ra chiêu bất ngờ, tránh cho hắn lại lôi ra thêm át chủ bài bảo mệnh, mà tên này quả thật là ngu, liền bị trúng kế.
Bây giờ chỉ có thể dùng Nguyên Anh bản mệnh chạy trối chết.
Ở đằng sau, Tần Vũ giương lên thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung, bắn ra một tiễn, kinh thiên động địa, đồng thời Tần Vũ nói lớn, âm thanh vang vọng cả sơn mạch:
- Có lẽ ngươi không biết, Tần gia chúng ta trước giờ chưa ngán ai!
Xiuuuuu! Bành!
Nguyên Anh bản mệnh của Cổ Diệm sinh sinh bị trấn nát, trực tiếp bỏ mạng.
Sau đó Tần Vũ liền quay trở lại, tập hợp với thủ hạ, hạ sát bốn tên Luyện Hư trung kỳ kia. Qua một hồi giao tranh, bốn tên thủ hạ của Cổ Diệm đã có ba tên bỏ mình, một tên đang dùng Nguyên Anh bản mệnh chạy trối chết.
Hắn không biết là ở đằng xa, Tần Vũ đang kéo hết đà thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung, bầu trời đột nhiên lóe sáng một đường.
Xiuuuuu! Bành!
Tên cuối cùng cũng táng thân theo Cổ Diệm.
Sóng nhiệt lan tỏa một vùng trời, lôi điện oanh xuống không ngừng, Tần Vũ phái thủ hạ qua đó kiểm tra một lần nữa cho chắc chắn.
Tần Vũ vừa nãy nhìn thấy Cổ Diệm, hắn làm sao không nhận ra là người của thượng cổ gia tộc Cổ gia.
Nhưng mà vậy thì làm sao chứ, không có tiền bối trong nhà ở bên cạnh, lại dám sỉ nhục Tần Vũ ta, chân chính là tìm chết.
Hắn cẩn thận, nhưng mà một khi đã ra tay, là cực kỳ tàn nhẫn và quyết đoán.
Tên Cổ Diệm kia là tự mình đắc ý, đâm đầu vào sát tinh Tần Vũ. Hắn không thể ngờ rằng, Tần Vũ mặc dù thể hiện ra bên ngoài không phải là một kẻ hiếu sát, và rất hiểu lễ nghĩa. Nhưng chỉ có Ám Dạ Hành thường xuyên hành động của với hắn, mới chân chính biết rằng, thiếu chủ của bọn họ, một khi đã ra tay thì cực kỳ sát phạt quyết đoán.
Tần Vũ cùng thủ hạ giải quyết xong xuôi mọi việc lại quay lại động khẩu của Hỏa Diệm sơn.
...
- Aaaaa...! Ai dám giết cháu của ta, mau mau điều tra!
Tam trưởng lão thượng cổ Cổ gia hét thảm thiết trong đình viện.
Tần thế gia xưa đâu bằng nay, Tần thế gia lão tổ, bây giờ chân chính là cao thủ Độ Kiếp kỳ, lại đang hợp tác cùng thượng cổ gia tộc Gia Cát. Mặc khác, Tần Vũ lại có lão sư Độ Kiếp kỳ là Thái thượng lão tổ của đệ nhất thượng cổ tông môn chống lưng, hắn còn sợ thượng cổ gia tộc sao?
Hơn nữa, nếu Cổ gia dám kéo đến, giết ai thì được, đụng đến nương hắn, Cổ gia vẫn là một đêm diệt tộc a!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.