Tần Vũ hắn từ lúc về đến nay cũng chỉ hỏi thăm Thường Hi một lần, đây là phong thái của hắn, có tán gái thì tuyệt cũng không dính lấy.
Ngược lại, Thường Hi vì chuyện này mà trong lòng có chút mất mát, bồi hồi nhớ nhung. Phải nói rằng, nàng là tuyệt sắc giai nhân, thậm chí có thể nói là đệ nhất mỹ nhân đời này của Thiên Huyền Đại Lục, có phần còn hơn cả Cổ Huân Nhi.
Bình thường mấy tên đệ tử của các thượng cổ thế gia, thấy nàng lộ diện là bám theo không dứt, dai như đỉa đói, làm nàng có chút nhức đầu. Mà cái tên Tần Vũ này, lợi dụng nàng xong, lại bỏ mặc nàng không thèm đoái hoài, làm nàng có chút ấm ức trong lòng.
Nàng ngẩn ngơ, nhìn ra ngoài hiên.
"A, tức chết mất, sao hắn cứ hiện lên trong đầu ta hoài a"
Nàng một bộ bực tức, hai tay chống hông, dậm chân không ngừng, nàng thật muốn dẫm nát cái tay hư của hắn mà. Nghĩ đến nàng lại một bộ xấu hổ vô cùng.
"Gia gia, gia gia phải chặt cái tay hư của hắn xuống a" Nàng một bộ mặt quỷ nghĩ ngợi.
...
Tần Vũ từ chỗ hai vị lão lão tổ trở về, vội tiến vào mật thất tu luyện, kiểm tra một lượt thông tin, và chuẩn bị cho mình một vài thứ.
Sắp tới hắn định nhờ Tử Yên, hỗ trợ mình đi tìm dị hỏa, dù gì nàng cũng rất mẫn cảm với khí tức dị hỏa a.
Tần Vũ lúc này gọi ra hệ thống, mở ra chức năng cửa hàng vũ kỹ của hệ thống, tìm đến Nhất Dương Chỉ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897682/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.