Chương trước
Chương sau
Thiên trưởng lão ngồi trên đại ỷ đặt chánh giữa đại sảnh của đình viện lão.
Hiện tại lão đang ung dung tự tại thưởng thức chung trà thanh tịnh.
- A ... lâu rồi mới thưởng thức được một chung trà sảng khoái như vậy a.
Đoạn Tần Vũ bước vào, hắn vội vàng hành lễ cung kính nói:
- Tần Vũ thỉnh an sư phụ!
- Uhm ... ngươi ngồi xuống đi, vi sư có chuyện muốn nói với ngươi!
Nói rồi lão khoát tay cho Ngô Vũ lui xuống, đoạn lại vẫy tay đóng sập cửa đại điện lại.
Tần Vũ thấy vậy, trong lòng lại thêm bất an, có chuyện gì quan trọng sao?
- Lần này vi sư đuổi giết theo Huyết Ma Bồ Đề Thụ hẳn là ngươi cũng đã biết?
- Dạ vâng, đệ tử thỉnh sư phụ giảng giải.
- Uhm...
Đoạn lão kể cho Tần Vũ nghe nguồn gốc của cây Huyết Ma Bồ Đề Thu. Một gốc đại thụ quỷ dị này lại là hung vật từ thời Bàn Cổ, đáng lẽ đã bị tiêu diệt từ mấy nghìn năm trước, không hiểu sao nay lại lần nữa xuất thế.
- Ta truy đuổi nó một mực hơn 5 tháng trời, thì để nó đào thoát. Haiz, cái Huyết Ma Bồ Đề thụ này độn địa rất là nhanh hơn nữa nó liên tục hút sinh lực của yêu thú trên đường chạy trốn bổ sung, lão phu là lực bất tòng tâm a.
"A ... lại trốn thoát được Đại Thừa kỳ đỉnh phong truy sát" Tần Vũ thầm nghĩ.
- Bất quá chuyện này, ngươi cũng không thể giải quyết được. Ta đã báo lại với cao tầng trong tông môn, cửu đại thượng cổ tông môn lão tổ tông sẽ bàn bạc thảo luận đối sách. Cái hung vật thời Bàn Cổ này một khi để nó trưởng thành thì là một hồi huyết họa ngập trời.
- Dạ vâng thưa sư phụ.
Đoạn lão lại nhìn Tần Vũ, làm hắn có chút sởn gai ốc.
"Sư phụ gọi ta qua không phải chỉ để kể chuyện đâu a!"
- Chuyến này ta đạt được một ít cơ duyên không nhỏ, chuẩn bị bế quan tu luyện. Nhưng mà trước khi bế quan tu luyện ta có chuyện cần ngươi phối hợp giải quyết. Hơn nữa chuyện này liên quan đến cao tầng trong tông môn cực kỳ hệ trọng, thế hệ này ta cũng chỉ có thể tin tưởng mình ngươi.
- Sư phụ cứ việc phân phó.
Đoạn lão lại vuốt râu rồi từ từ nói cho hắn nghe.

...
"Chuyện này quá nguy hiểm, tiểu tử ngươi phải chuẩn bị cẩn thận"
Diệm Cơ nghe xong một hồi cũng lên tiếng cảnh tỉnh Tần Vũ.
Tần Vũ rảo nhanh bước chân về đình viện của mình, chuyện này quả thực quá hung hiểm, hắn lại không thể từ chối sư phụ hắn, dù gì lão cũng cho hắn mặt mũi ở Thanh Vân tông này quá lớn, nên hắn mới có thể dễ dàng đặt xuống nền móng ở ngoại môn như ngày hôm nay. Nếu như mà bây giờ hắn từ chối lão thì có chút qua cầu rút ván. Hơn nữa chuyện này lại liên quan đến lão lão tổ của thượng cổ Thanh Vân tông a.
Tần Vũ liên tục thở dài, đạo lý ăn bánh trả tiền quả là không sai a.
Tần Vũ sau khi nhận được lệnh sư phụ liền gấp gáp tìm cách nâng cao tu vi trước khi cùng lão khởi hành đến nơi đó.
Ít nhất hắn phải đạt đến Hóa Thần kỳ tu vi mới có thể bảo trụ được tính mạng a!
Tần Vũ cho gọi Lăng thống lĩnh vào bàn chuyện, đoạn rồi hắn phân phó:
- Lăng thống lĩnh, ngươi đã hiểu rồi chứ?
- Dạ vâng thưa thiếu chủ!
- Được rồi, ngươi lập tức cho người mang hết tài liệu có liên quan qua đây cho ta! Hơn nữa chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật!
- Vâng, xin thiếu chủ an tâm!
Nói rồi Lăng thống lĩnh lập tức biến mất.
Vì chuyến đi này hắn không thể không cẩn thận chuẩn bị a. Chỉ một nước cờ sai lầm liền là vạn kiếp bất phục, kể cả Tần thế gia cũng có thể bị liên lụy!
...
Sâu bên trong thượng cổ Thanh Vân tông, dưới gốc Thần Thụ, Thiên trưởng lão đang cung kính nói chuyện với hai lão giả khác.
- Hắn đã đồng ý rồi sao?
- Dạ vâng, thưa lão tổ.
Lão nhân gia được gọi là lão tổ đưa tay lên vuốt chòm râu rồi gật gù:
- Lòng can đảm cũng không nhỏ a, đây là Bàn Cổ thần thông, ngươi ban cho hắn để hắn có thêm cái để bảo mệnh.
Lão phụ nhân đứng bên cạnh từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cây kiếm trên kiếm khắc hai chữ cổ "Trảm Tiên", quang mang sắc bén, một ngọn lá bay qua gần đó liền trực tiếp bị cắt đôi.
Đoạn lão bà đưa cho Thiên trưởng lão, rồi nói:

- Kiếm này ngươi cũng đưa cho hắn, bảo hắn trừ lúc sinh tử quan đầu mới được đem ra bảo mệnh, còn không không được đem ra sử dụng.
Thiên trưởng lão khuôn mặt biến sắc, hơi thở có chút gấp gáp, lão biết thanh kiếm này là cái gì a, vội vàng nói:
- Tiểu bối thay mặt đồ đệ đa tạ lão tổ ái tài.
Kiếm này một khi xuất thế liền là một hồi gió tanh huyết vũ a!
...
- Sư phụ cho gọi đồ nhi!
- Uhm! Ngươi ngồi xuống đi.
Tần Vũ thành thành thật thật ngồi xuống, vốn hôm nay hắn định đi vũ kỹ các tìm hiểu về các loại thần thông nguyên anh bản mệnh, bởi vì hắn dự định sẽ đột phá Hóa Thần kỳ tu vi, sau đó sẽ huyễn hóa thần thông bản mệnh của chính mình, nên hắn cần phải tham khảo thêm các bút lục của tiền bối, vì chính mình chuẩn bị một cái thần thông bản mệnh mạnh mẽ, hơn nữa thần thông nguyên anh bản mệnh chỉ có thể tu một loại, muốn tu các khác phải phá đi rồi tu lại rất là tốn thời gian.
Bởi vì thần thông nguyên anh bản mệnh muốn mạnh mẽ phải trải qua nguyên anh dùng thần hồn tu bổ một thời gian dài mới có thể nâng lên sức mạnh. Hơn nữa pháp bảo trợ uy của thần thông bản mệnh cũng rất là khó chế tạo, một khi tu lại cái khác sẽ rất tốn thời gian thu thập lại nguyên liệu chế tạo pháp bảo trợ uy thần thông bản mệnh.
Ví như, Lỗ Túc thần thông bản mệnh là bàn cờ, pháp bảo trợ uy của hắn là hộp cờ và quân cờ, pháp bảo trợ uy này giúp hắn lợi dụng thần thông bản mệnh bộc phát tốc độ di chuyển và sức chiến đấu trong thoáng chốc, đồng thời vây hãm và giảm sức chiến đấu cũng như tốc độ của địch nhân bên trong bàn cờ.
Hôm qua hắn bị hù một trận hết hồn, nay lại bị lão sư lại triệu kiến tiếp. Tần Vũ trong lòng có chút bồn chồn. "Lão sư à, người đừng đào hố ta nữa nha, ta sắp bị người dọa vỡ mật rồi a!"
Nói đoạn lão đưa cho hắn một quyển sách cổ, rồi nói:
- Lão tổ của ta ban cho ngươi quyển thần thông này để ngươi tu luyện thần thông bản mệnh, quyển này lai lịch không tầm thường, ngươi nên học nó.
Tần Vũ đa tạ lão, rồi đưa vào bên trong kho hệ thống.
[Đinh! Phát hiện thần thông ...]
Hắn chưa kịp chú ý thì lão sư hắn lại lôi ra một thanh kiếm, lão nói:
- Kiếm này tên là Trảm Tiên, cấp độ ít nhất là Thần khí, lão tổ của ta cũng ban cho ngươi để ngươi có cái bảo mệnh khi tiến vào đó. Kiếm này trừ khi sinh tử quan đầu thì không được đem ra sử dụng, ngươi phải nhớ cho kỹ!
- Dạ vâng, đệ tử xin nhớ rõ!
- Được rồi ngươi lui đi, lão phu sẽ đi bế quan, khi nào ngươi sẵn sàng thì đến tìm ta, ta cũng phải tranh thủ nâng cao tu vi mới có thể đảm bảo an toàn cho ta và ngươi!
[Đinh! ...]
Hoài Linh: Nào nhảy đi, nhảy, nhảy đi các đạo hữu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.