Một trận đánh kinh thiên rồi cũng lắng xuống, mọi người mau mau tản ra nhanh chóng thu thập thảo dược, bảo vật. Dù sao trong này thời gian có hạn, chỉ có 7 ngày 7 đêm để thu thập, nếu không tranh thủ liền là một thiệt thòi lớn. Bất quá trong động thiên phúc địa lần này vì một trận chiến kia mà to nhỏ nghị luận không thôi, bọn họ cũng không hiểu tại sao huynh đệ đồng môn lại tương tàn nhau đến mức long trời lở đất như vậy. Không biết từ đâu ra cấp tốc lan truyền một cái tin đồn rằng, ngày trước vì Tần Vũ chém chết huynh đệ sinh tử chi giao của Triệu Hùng Sư, mà Triệu Hùng Sư cấu kết với Lỗ Túc truy sát Tần Vũ hòng muốn báo thù. Mặt khác, lời đồn còn cho rằng Lỗ Túc vì nhìn trúng bảo vật của Tần Vũ, nên mới ra tay chém giết Tần Vũ hòng đoạt lấy được bảo vật, bất quá bảo vật ấy là gì thì không ai rõ. Tin đồn này cứ như vậy mà lan rộng, bất tri bất giác che đậy một hồi âm mưu ở đằng sau. ... Tu Nhai lúc này đang trọng thương, trốn trong một cái động sâu trong động thiên phúc địa, vốn hắn nghĩ trận này thừa nước đục thả câu, trọng thương hoặc giết chết Tần Vũ. Nào ngờ đem chính mình trọng thương, hơn nữa, sau trận này hắn còn chuẩn bị đối chiến với Ngạo Dương trên lôi đài sinh tử. Mà một hồi chiến đấu hôm qua, trong lúc sinh tử quan đầu, tên kia lại lĩnh ngộ thương ý, làm hắn có chút bất an, thời kỳ toàn thịnh mà nói hắn không lo lắng gì, nhưng bây giờ tinh nguyên thần hồn hắn bị thương nghiêm trọng do dùng huyết độn bỏ chạy. Hắn vốn định trà trộn chạy trốn, nhưng mau chóng nhận ra rằng, chỉ có ở trong tông môn mới tránh được một đường bị Tần thế gia truy sát, hơn nữa còn phải mau chóng đánh bại Ngạo Dương được thu nhận làm nội môn hạch tâm đệ tử của một sơn phong nào đó mới bảo toàn được tính mạng. Dù gì Tần thế gia cũng chưa thể nhúng tay vào trong thượng cổ Thanh Vân tông môn, hơn nữa, Tần Vũ không có chứng cứ xác thực hắn trực tiếp tham gia truy sát Tần Vũ. Nên Tần Vũ không thể nào ra tay trảm sát hắn trong tông môn được, mặt khác Ngạo Dương đã ước chiến với hắn, lúc này mà đột nhiên ra tay với Vô Ưu thì có chút mất mặt, khác nào bố cáo thiên hạ Tần thế gia không thủ tín giao ước sinh tử chiến. Nghĩ xong hắn lập tức tập trung điều tức khôi phục thương thế. Nhiệm vụ trên hệ thống của hắn cũng thông báo là thất bại! Lại là thất bại. Hắn không ngờ liên tiếp đụng trúng hai cái nhiệm vụ liên quan đến Tần Vũ đều là thất bại. Lần trước hắn cũng chỉ hoàn thành nhiệm vụ náo động ngoại môn, hẹn ước sinh tử đài mà thôi, hơn nữa không trọng thương được bao nhiêu thủ hạ của Tần Vũ nên không có thưởng hoàn thành thêm. - A ...! Ầm! Tu Nhai tức tối đấm mạnh lên vách động, hai mắt căm tức nhìn ra xa xăm. ... Tần Vũ sau khi hồi phục thương thế, liền dẫn đội ngũ đi vòng vèo thu thập dược liệu và chém giết yêu thú một hồi qua loa, đánh lạc hướng mọi người, xác định đã an toàn, liền quay lại động phủ hôm qua. Hắn chưa có lột sạch cái động phủ này a! Tần Vũ dẫn theo thủ hạ và ba người Uyển Nhi các nàng tiến vào bên trong tiến hành trấn lột cái động phủ này. Phân phó thủ hạ thu thập xong, Tần Vũ cũng nhanh chóng bắt tay vào tự mình thu thập khắp nơi.
Đan dược, nguyên vật liệu trọng yếu đều tập trung lại để hắn cất giữ, những thứ khác hắn tùy tiện cho Tần Hạo và Ngạo Dương quyết định phân chia. Không bạc đãi thủ hạ, đây là phong cách làm việc của Tần Dương, mặc dù bản thân hắn có chút hám tài, nhưng hắn làm việc là tuyệt đối không có keo kiệt mà lỡ mất trọng sự. Bên trong này, kiến trúc được xây dựng bởi ngọc chân khí thượng hạng (trong mỏ chân khí thạch thượng hạng sẽ có xuất hiện loại ngọc thạch này, nhưng mà hiếm vô cùng). Nhìn qua thì cái động phủ này cũ nát bình thường, bởi vì trải qua thời gian tàn phá, bụi bặm che mờ, nhưng mà chân chính mà nói thì trong này toàn là bảo vật. Cái nào cũng đều là mấy nghìn năm nguyên liệu cả, xa hoa vô cùng, nếu như bỏ công ra gọt dũa đôi chút, tuyệt đối cái động phủ này sẽ cực kỳ xa hoa lộng lẫy, phải biết rằng xưa nay luyện dược sư đều cực kỳ giàu có! Đồ vật trong động phủ này cũng không hề tầm thường, từ một cái đỉnh khắc Bàn Cổ Phượng Hòang cùng Dị Hỏa Sinh Mệnh Chi Linh Hỏa bị áp trận làm hỏa diệm luyện đan thì liền biết vị luyện dược sư thời thượng cổ này tuyệt đối không phải tầm thường, nhất định uy danh đỉnh đỉnh thiên hạ. Hơn nữa trải quan 10 vạn năm, hấp thụ linh dược tiêu tán trong không khí lẫn dược thảo trong động phủ mà tích lũy linh khí nồng đậm bên trong từng thớ gỗ viên gạch. Tần Vũ hôm qua kích hoạt [Thần Nhãn] phá giải trận pháp liền phát hiện điểm trọng yếu này, nên hắn một mực thèm thuồng, muốn dỡ cả cái động phủ này ra, sau này lỡ có xây dựng căn cứ địa cho hắn, lại lôi ra dùng. Đảm bảo xây nên một cái căn cứ tràn ngập linh khí, xa hoa lộng lẫy vô cùng, hơn nữa ở đây toàn là cổ vật xa xỉ, dùng để xây dựng căn cứ địa đảm bảo xa hoa dọa người, khí thế chấn nhiếp nhân tâm. Ba nàng và thủ hạ của hắn bởi vì không phải luyện kim sư nên khó phân biệt được mấy loại vật liệu này, thêm nữa bên ngoài cũ nát, bụi bặm, thật không phải người trong nghề rất khó phân biệt được thật giả. Hai mắt hắn ngó trái, ngó phải, hai bàn tay xoa xoa, chỉ thiếu nước miếng chảy ròng ròng nữa mà thôi. Ba nàng thấy hắn một màn như vậy, không hẹn mà cùng nghĩ tên Tần Vũ này ngoài vô sỉ, dâm tặc còn là một tên hám tài đến điên a. Nói rồi, nghĩ là làm, hắn không nói không rằng, thật sự lôi ra Lôi Long Kiếm, nạy từng viên gạch lót nền lên hùng hùng hổ hổ cất vào không gian hệ thống. Ba nàng và đám thủ hạ thấy hắn một màn như vậy cũng là trợn mắt há mồm, hắn đây là hôm qua bị đánh nặng quá nổi điên đi a! Hắn tay vừa khạy, miệng vừa nói: - A ... các ngươi mau phụ ta a, trong này toàn bảo bối a! - Vô sỉ! Ba nàng đồng thanh một câu mà chửi hắn. Chốc lát nguyên cái động phủ bị hắn tháo dỡ trơ trọi, không còn một mảnh, đoạn hắn nhìn qua cánh cửa động phủ mật thất màu đỏ sậm, cái này được làm từ vạn năm huyền thiết kiên cố cực kỳ, huyền thiết nghìn năm đã là nguyên liệu chế thiên binh cấp vũ khí, lại có tới hai tấm vạn năm tuổi to như vậy, hắn không thể bỏ qua a.
Thấy hắn nhìn cánh cửa, bọn họ một đám thầm kêu không ổn, tên này đừng nói đến cánh cửa cũng dở đi a. Bọn họ cũng nhận ra là cánh cửa được làm từ huyến thiết bất quá không có nhận thức được cấp độ mà thôi, hơn nữa thế gia cũng không có tới nỗi thiếu huyền thiết như vậy, nghìn năm huyền thiết vẫn là dư dả đi. Hắn qua loa hỏi ba nàng: - A ... không biết là mấy nàng có dư cái không gian trữ vật nào không? Cho ta mượn một lát a. - Không! Ba nàng dứt dạt trả lời, tên này hắn bị điên rồi, đến cả cái cửa cũng dỡ đi mang theo, hắn không bị điên chắc chắn là bị đánh đến nổ não rồi! Đoạn qua một lúc sau, mật thất toang hoác, hai cái cánh cửa vẫn là bị hắn dở xuống mang đi! Thủ hạ Tần Vũ tự dưng có một chút cảm giác mất mặt với ba nàng thiên kim tiểu thư, hắn bình thường giàu có như vậy, đạo mạo như vậy, mà hôm nay hành xử có chút điên điên khùng khùng, quái gở vô cùng! Bọn họ một bộ xấu hổ không dám cùng người đối diện mà lầm lũi đi a! Chuyện này mà truyền ra ngoài thật là mất mặt vô cùng. Tần Vũ ngoái lại nhìn động phủ, hận không thể đào đất mang đi, đất ở đây cũng tích lũy linh khí bên trong nồng đậm, đêm về động thiên phúc địa trồng đan dược của Tần gia thì thật là lợi ích to lớn vô cùng! - A ... đám đất này vẫn là phải bỏ lại a. - Ngươi điên rồi! Ba nàng đồng thanh chửi hắn. Quả thật đó giờ, ngoài vô sỉ và dâm tặc ra thì hắn cũng nổi tiếng hám tài a! Hắn đi đòi người ta thì rút tận xương tủy, còn nếu mà hắn phải bồi thường thì là qua loa một chút gọi là cho có. Ngũ đại thế gia chi tử cũng vì chuyện này mà bị hắn bòn rút, thiệt thòi suốt bao nhiêu năm tháng qua! Đến giờ Lâm Ngạo vẫn cầm trên tay thiên cấp binh khí trị giá 50 vạn hoàng kim tệ a!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]