Chương trước
Chương sau
Oành!
Một tiếng Vạn Lôi phù khởi bạo, Tần Vũ bên trong đang vơ vét đan dược và tài nguyên, nghe thấy một tiếng này, lập tức chạy ra bên ngoài động phủ.
Nếu như không có cái tiếng động này, chắc chắn hắn sẽ lột cả gạch lót nền mà mang về!
Bên ngoài động phủ, cây cối đổ nát từng mảng, đám người Tần Hạo, Ngạo Dương ngoan cường chiến đấu chống lại Tu Nhai, Triệu Hùng Sư được một đoạn thì Lỗ Túc bất ngờ dẫn thuộc hạ đánh tới.
May mắn là Nam Cung Uyển Nhi cùng Dao Trì Thánh Nữ, hai nàng đang thu thập thảo dược lân cận, nghe động liền hiếu kỳ qua xem, lại phát hiện gia huy Tần thế gia, lại nhận thức Tần Hạo liền lao vào trợ chiến, một hơi cầm cự đến bây giờ.
Bành! Bành!
- Khặc! Khặc, vậy mà đưa tới miệng hai cái mỹ nhân a!
Lỗ Túc liếm liếm môi vừa đánh vừa nói, đội ngũ của Tu Nhai đến đây truy sát có Lỗ Túc Hóa Thần kỳ nhị trọng thiên, Triệu Hùng Sư Nguyên Anh kỳ đỉnh phong, Tu Nhai Nguyên Anh Sơ kỳ, một tên Hóa Thần kỳ nhất trọng thiên, và hai cái Nguyên Anh đỉnh phong, hai cái Nguyên Anh trung kỳ, bốn cái Kim Đan đỉnh phong. Cũng may là bọn chúng lần lượt kéo đến, cho nên quần ẩu nãy giờ chưa có hạ được đám người Tần Hạo, Nam Cung Uyển Nhi. Nếu như đến cùng một lúc, kết quả ra sao thật không dám nói trước
Bọn họ bức bối không thôi, bởi vì trên người đám này không biết lấy từ đâu ra một mớ lại một mớ phù lục cứ vậy vừa đánh vừa khởi bạo phù lục liên miên không ngớt.
Làm bọn họ cũng có chút chật vật, bây giờ phe Tần Hạo tiêu hao cũng ít nhiều, dần dà phe Tu Nhai đang chiếm lấy thế thượng phong.
- Ha ha, mỹ nhân, đại thương của ta sẽ thỏa mãn nàng!
Tên Hóa Thần Kỳ sơ kỳ dâm đãng lên tiếng, hắn vừa đánh vừa sỉ nhục hai nàng.
Ầm!
Tên này đang mải thả dê, bị Tần Vũ bên trong mê trận xúc thế chém một kiếm Lôi Diệm Trảm Thiên hủy thiên diệt địa, hắn còn chưa kịp kích hoạt bảo vật bảo mệnh, đã bị Tần Vũ chém đôi người.
Nguyên Anh bản mệnh hắn vừa thoát ra, còn chưa kịp hoàn hồn đã bị một tia lôi kiếp oanh tới, thần hồn câu diệt, chỉ trong một chiêu.
Dư uy chiêu này chấn động đám người còn lại. Đám người Tần Hạo khí thế bạo tăng.
Tu Nhai trợn lớn cặp mắt nhìn vào mê trận, hắn nhận ra thân ảnh quen thuộc, chính là Tần Vũ. Tu Nhai thầm kêu không ổn, hắn hét lớn:
- Lỗ Túc sư huynh, ta hỗ trợ huynh trấn áp Tần Vũ.
Lỗ Túc một thân tu vi Hóa Thần kỳ nhị trọng nhìn thấy một cảnh này, trong lòng cũng bất an, nhưng mà bây giờ đâm lao phải theo lao, chỉ còn cách liều mạng hạ sát Tần Vũ, hơn nữa lại bị Tu Nhai lớn miệng gọi tên, nếu không giết được Tần Vũ thật là rắc rối.
Bọn họ đến đây một thân hắc y, che mặt nạ hòng giấu đi thân phận tránh cho Tần Thế gia truy sát, nào ngờ bị Tu Nhai tính kế dồn vào đường cùng. Lỗ Túc lớn tiếng chửi:
- Khốn kiếp!
Hắn là vừa chửi Tần Vũ lẫn chửi Tu Nhai.
Tần Vũ phi thân lùi lại, chuẩn bị giao chiến, một chiêu kia chỉ có thể làm một lần vì là trong bóng tối ẩn nấp, xúc thế ra một chiêu kinh thiên nhanh như vậy, làm đối thủ không kịp phòng bị mà bị trảm sát chết tươi.
Ban đầu, vốn định trảm Lỗ Túc trước, nhưng mà Lỗ Túc lại vừa vặn quay mặt hướng về bên này, nếu để hắn tránh được liền mất một hồi tiên cơ, vừa vặn cái tên vừa nãy quay lưng lại Tần Vũ, lại còn mải mê trêu gái, trong lòng hả hê không phòng bị, liền bị Tần Vũ một kiếm trảm sát.
Bành! Bành!
Trái Lỗ Túc, phải Tu Nhai lao vào Tần Vũ.
Ngạo Dương và Tần Hạo đang quần ẩu với Triệu Hùng Sư. Một trảm kia của Tần Vũ thoáng chốc lật lại tình thế, Uyển Nhi và Nguyệt Nhi hai nàng lập tức hỗ trợ bốn cái thủ hạ còn lại của Tần Vũ vây công tám tên còn lại.

Một mảnh rừng rậm thoáng chốc ầm ầm đổ nát.
...
Bên này Tần Vũ vừa đánh vừa cẩn thận thăm dò chiêu thức của Lỗ Túc lẫn Tu Nhai.
Oành! Triệu Hùng Sư cũng oanh tới, hắn để lại Ngạo Dương lẫn Tần Hạo cho hai tên nguyên anh trung kỳ, còn mình qua đây hỗ trợ Lỗ Túc trảm sát Tần Vũ. Tu Nhai miệng vô sỉ la lên:
- Triệu sư huynh mau mau giúp chúng ta.
- Ngươi! ... Vô Ưu ngươi thật khốn nạn.
"Mẹ nó" Tu Nhai chửi thầm vốn định ném đá giấu tay vậy mà vẫn bị Triệu Hùng Sư phản kích lại. Bây giờ bọn họ là chân chính cùng đường, buộc phải toàn lực trảm sát Tần Vũ rồi giết toàn bộ người ở đây nếu không thật sự rắc rối lớn.
Ban đầu Tu Nhai vốn nghĩ dễ dàng giải quyết đám thủ hạ của Tần Vũ vậy mà tự dưng không không nhảy ra hai cô nương, tu vi Nguyên Anh Kỳ thất trọng thiên, chiến lực cũng kinh người oanh tới hỗ trợ, làm hắn nghiến răng ken két, một khi trảm sát Tần Vũ, liền nô dịch hai nàng làm lô đỉnh cho hả dạ.
Tần Vũ thoáng chốc liền bị ba người vây công, Ngạo Dương và Tần Hạo bên này thấy vậy liền gấp gáp muốn hạ hai tên Nguyên Anh trung kỳ này qua trợ uy cho Tần Vũ.
Uônggggggggggg!
Một tiếng long ngâm vang lên, là thiên cấp binh khí thần thương của Ngạo Dương vì hắn lĩnh ngộ thương ý mà bạo khởi.
Oành! Oành!
Trận chiến thoáng chốc trở nên kịch liệt, ta sống ngươi chết mà đánh tới.
Đùng! Đùng! Đùng!
Tần Vũ quăng liên tiếp ba tấm Vạn Lôi phù bức đám người Lỗ Túc lui lại, hắn đánh chủ ý lên Triệu Hùng Sư muốn ra tay trảm sát tên này trước. Bởi vì Tần Vũ trong lòng cấp cấp tính toán, Tu Nhai là Khí Vận Chi Tử trảm sát không dễ, Lỗ Túc là Hóa Thần kỳ nhị trọng cũng không phải gà đất chó kiểng, vậy thì dứt khoát trảm sát Triệu Hùng Sư giãn bớt vòng vây rồi mới đánh tiếp. Nói là làm, Tần Vũ lao vào đại chiến với Triệu Hùng Sư.
Keng!
Triệu Hùng Sư giơ binh khí lên đỡ, hắn dùng cả hai tay để đỡ mà hai tay đau nhức không thôi, phải nói là lúc nãy Tần Vũ sử dụng thêm hai thẻ tăng cấp trung cấp - Nguyên Anh vốn là phần thưởng của lễ bao, trực tiếp thăng đến Nguyên Anh kỳ đỉnh phong.
Hơn nữa lại trực tiếp kích hoạt hệ thống chức năng Sức Mạnh, cùng Thần Nhãn. Sức mạnh bạo phát cực kỳ kinh người, kiếm khí của Tần Vũ bây giờ lôi hỏa kinh thiên, sinh sinh chấn nát từng cái bảo hộ của Triệu Hùng Sư.
- Chịu chết!
Lỗ Túc lợi dụng Tần Vũ đang giao chiến với Triệu Hùng Sư một kích oanh tới, Tần Vũ chém một chiêu Liệt Diệt Trảm ngăn chặn công kích.
Oành!
Chưa kịp thở, Tu Nhai bên này một tay cầm đao, một tay cầm kiếm huy tới chém liền liền từng đợt đao, kiếm khí về phía Tần Vũ.
Tần Vũ vậy mà nhẹ nhàng lướt đi trong gió né loạt chiêu khí, vừa lui vừa huy kiếm chém Phong Sát cuồn cuộn dị hỏa về phía Tu Nhai.
Sức nóng kinh người ập tới, Tu Nhai vội vàng lùi lại, hai mắt kinh ngạc liên tục kêu gọi hệ thống, nhưng hệ thống lại không xác định được gì, vì đẳng cấp hắn còn quá thấp.
Hai mắt đỏ ngầu, Tu Nhai thèm thuồng nhìn về Tần Vũ, tên này nhiều bảo bối a!
Oành!
Triệu Hùng Sư oanh tới, đang đà lao tới, lại bị Tần Vũ khởi bạo một cái Vạn Lôi Phù, chật vật né tránh, hắn bị trúng chiêu, hộc cả máu miệng, tức tối hét lớn:

- Hai thằng vô dụng, mau trợ giúp ta.
Lỗ Túc bị hắn chửi vô dụng, vô cùng tức tối, lại điên cuồng chém loạn về Tần Vũ.
Oành Oành
Tần Vũ như cá trong nước phiêu diêu tự tại, né tránh chiêu thức làm ba người bọn họ tức điên người, thật là khó chịu oanh mãi không thể đánh trúng được hắn.
Bỗng nhiên Lỗ Túc nham hiểm, xúc thế chém một chiêu cực mạnh về phía Uyển Nhi.
Tần Vũ vội vàng, phi thân lướt qua, dùng Liệt Diệm Trảm phá hủy chiêu này.
Bành!
Triệu Hùng Sư nhanh chóng áp sát, Tần Vũ mắt thấy hắn lộ sơ hở, bạo phát Tam Thiên Lôi Động, bất ngờ rút ngắn khoảng cách, lại dụng Phong Vân kiếm kỹ oanh tới.
Xoẹt!
Một chiêu cực nhanh, Triệu Hùng Sư trợn trừng mắt lui lại, cái bảo vật hộ mệnh cuối cùng của hắn đã vỡ nát, lại thấy nãy giờ Tần Vũ một đường chém giết hắn.
Triệu Hùng Sư liền lập tức quay lưng bỏ chạy.
- Mau cứu ta ....!
Hắn hét thảm, Tu Nhai và Lỗ Túc liên tục ra chiêu chặn đường Tần Vũ, mà Tần Vũ như cũ phiêu diêu tự tại, hai tay kết ấn xuất ra một chiêu Phật Nộ Hỏa Liên.
Phật Nộ Hỏa Liên bây giờ hai màu hoàng sắc, thanh sắc xen lẫn, cấp cấp nở rộ trong không trung.
Bành!
Trực tiếp trấn nát bảo mệnh hộ phù lục của Triệu Hùng Sư, nhục thân hắn nhanh chóng vỡ nát, huyết nhục lẫn lộn, Nguyên Anh Bản Mệnh chạy trối chết.
Đùng! Phong Bạo Hỏa Sát trận bạo khởi, một vùng trời rực lửa, bao vây lấy bốn người bọn họ bên trong, nhiệt độ kinh thiên khiến không khí bên trong vặn vẹo.
Tần Vũ nãy giờ, vừa đánh vừa âm thầm kết trận - Thiên Cấp Trận Pháp Phong Bảo Hỏa Sát Trận, bây giờ trận này được gia trì bởi hai loại dị hỏa, lại được sinh linh dị hỏa bên trong cơ thể, kết ấn bạo khởi, nên ra chiêu bất ngờ làm cho đám Lỗ Túc không kịp phòng bị.
Nguyên Anh Triệu Hùng Sư hoảng sợ hét thảm, lui lại.
- Cứu ta ... mau ...cứu ta!
Dứt lời Tần Vũ đã bồi một Thất tinh bộ sát kiếm kỹ chém tới, Triệu Hùng Sư chân chính bỏ mình.
Tu Nhai kinh sợ nhìn Tần Vũ, nãy giờ bọn họ quần công mà vẫn không thể áp chế được Tần Vũ, làm hắn có lo lắng bất an, vội tính toán đường lui cho mình.
Hắn nhìn Phong Hỏa Bạo Sát Trận vây xung quanh, trong lòng nổi lên từng đợt nguy hiểm.
Lỗ Túc bên này xúc thế trảm tới hòng ngăn Tần Vũ lại nhưng đã chậm, hắn điên cuồng hét lớn:
- Hừ, ngươi ngoài né tránh còn biết làm cái gì không? Đường đường chính chính đánh với ta một trận.
Tần Vũ hai mắt kim quang đại thịnh nhìn thẳng vào hắn, làm hắn bất chợt giật mình, theo phản xạ bất giác lui lại, cái khí thế bức người này là thế nào đây!
Bên ngoài nghe thấy tiếng Triệu Hùng Sư hét thảm, bọn họ biết Tần Vũ đã trảm sát Triệu Hùng Sư, khí thế bạo tăng, liên tiếp chèn ép một mạch chiến sự bên ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.