Tin tức như sấm truyền cũng đã đến tai Liệt gia, Liệt Dương.
- Aaaaaaaaa…!
Hắn ngửa mặt lên trời, gào thét vô cùng thống khổ, huy thương múa loạn xạ cuồng phong nổi lên cuồn cuộn. Người hắn thầm yêu trộm nhớ chuẩn bị tới tay, nay không không bị người đoạt đi, lại còn “qua loa bồi thường” làm hắn cực kỳ tức giận, mấy lão già trong gia tộc hắn vậy mà sợ đầu sợ đuôi, không dám lên tiếng với Tần thế gia làm hắn càng thêm uất ức. Liệt Dương nhìn về phía Tần gia hai mắt đỏ ngầu, thật muốn cầm thương lao qua giết Tần Vũ.
Nói đoạn chuyện xưa, ngày trước Liệt Dương lúc còn phế vật được một lần Tần Nhược Tuyết ra tay giúp đỡ, che chắn, một lòng sinh hảo cảm với nàng đến giờ, bất tri bất giác sinh tình cảm với nàng đến giờ thầm yêu trộm nhớ.
Bất quá bên này Tần Nhược Tuyết nào có để ý đến hắn, buồn cười, lúc đó hắn là phế vật, nàng thấy hắn đáng thương nên ra tay giúp đỡ, sau này hắn vào Côn Luân tiên sơn đạt được cơ duyên một đường quật khởi, nàng là từ trưởng bối trong nhà nghe đến, cũng không có ấn tượng gì sâu đậm, người nàng chân chính ngưỡng mộ là ca ca của nàng. Vậy mà đột nhiên mấy tháng trước Tần gia một đường cường ngạnh ép gả nàng cho Liệt Dương làm nàng một lòng ủy khuất.
…
Tần Nhược Tuyết bên này thở dài, ngước nhìn đàn chim tung cánh trên trời, lại thầm than cho số phận bản thân, nàng thật mong mình có thể tự do bay lượn như những con sẻ kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897623/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.