Tần Vũ mở hai mắt, chưa kịp định thần, Cổ Huân Nhi đã lao vào lòng hắn. Tần Vũ vuốt nhè nhẹ mái tóc Huân Nhi, thuận thế thơm lên trán nàng một cái.
Đột nhiên Huân Nhi nhu thuận nói:
- Ta, ... ta chuẩn bị phải về gia tộc.
Nàng có chút tiếc nuối nói với Tần Vũ, trong lòng nói ẩn ẩn sự không cam lòng, lần này nàng trốn ra ngoài đi chơi, phát hiện thượng cổ bí cảnh nên ham vui đi vào lịch luyện, nàng mất tích mấy tháng, người trong nhà hẳn đã loạn thành một bầy, nên bây giờ nàng không thể không về, hơn nữa, nhũ mẫu của nàng vẫn đang đợi nàng ở bên ngoài bí cảnh.
Nói đoạn nàng đưa cho hắn ngọc bội tín vật của nàng, cẩn thận căn dặn:
- Nếu huynh có cái thứ hai lão bà, ta với tỷ ấy nhất định sẽ lăng trì huynh!
- Di!
Tần Vũ hết hồn nhìn nàng, hung hăng như vậy, tiểu nãi nãi này tính khí giấm chua cũng thật là lớn. Nghĩ ngợi một hồi, hắn đưa cho nàng một cái nhẫn ngọc, đeo lên ngón áp út, xong rồi hắc hắc cười, nàng cũng không hiểu hắn là đang làm cái gì. Đoạn, Tần Vũ dặn dò cẩn thận:
- Cái nhẫn này là tín vật của ta, nàng tuyệt đối không được tháo ra.
- Ân, ta biết rồi.
Gật đầu đồng ý với Tần Vũ, nàng đưa bàn tay lên ngắm nghía, thích thú nhìn cái nhẫn ngọc trước mặt, rồi một bộ dễ thương cười hihi.
...
Từ một mảnh hư không đột ngột xuất hiện hai nhân ảnh, cái đại môn truyền tống cũ nát đằng sau, sinh sinh đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897617/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.