Tu Nhai, Tần Vũ hai người nhắm mắt thiền định hồi lâu, bỗng nhiên toàn bộ vũ khí, bảo vật của hai người, bay lên không trung bị bao bọc bởi một vầng hào quang vàng nhạt. Tần Vũ giật mình, hai tia khí tức của lão tổ cũng bị thu vào trong đó, bất quá Diệm Cơ nói với hắn đừng nên lo lắng, nên hắn cũng nhẹ nhõm hơn.
Bên này Tu Nhai lại càng giật mình hơn, bảo bối của hắn là dùng sinh tử của hắn liều mạng mà đổi đến, nay bất giác bị người khác thu lại, hắn có hơi chút hoảng hốt.
Bỗng một giọng già nua uể oải vang vọng khắp tòa đại điện:
- Thật lâu a.
Ba chữ này ầm ầm vang dội, để cho Tần Vũ bọn họ một hồi choáng váng.
- Uhm ... tận hai cái tiểu tử, thú vị, thú vị ...
Giọng nói trầm ngâm, rồi hắn lại nói:
- Đến được đây là cơ duyên của các ngươi, nhưng mà truyền thừa Tiên Môn chúng ta chỉ truyền cho một vị. Phía sau, chính mình đoạt lấy.
Dứt lời, trước mặt hai người bọn họ xuất hiện hai thanh thiết kiếm, nhìn sắc bén vô cùng. Không ai nói với ai đồng loạt nắm lấy kiếm lao vào chiến đấu.
Keng! Keng!
Kiếm chiêu giao phong liên tục, bây giờ không được sử dụng bảo bối, hai người đều phải dựa vào một thân thực lực mà chiến đấu.
Tu Nhai vừa nãy để vượt qua 4 cái thử thách, điểm hệ thống đã sớm dùng hết không còn lại một điểm, bây giờ trong lòng có chút hoảng, hắn từ lúc xuyên không đến giờ, đều nhờ hệ thống đổi lấy vật phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897614/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.