Chia xong chiến lợi phẩm, Tần Vũ định xoay người bỏ đi, nhưng trong lòng thầm kêu "Mau kêu ta quay lại a!"
Hắn vừa cất bước, Huân Nhi đã lên tiếng:
- Tần huynh, trong này hung hiểm, nếu huynh không ngại, Huân Nhi xin được theo huynh mạo hiểm.
- A!
Tần Vũ kinh nghi kêu nhẹ một tiếng. Rồi ra dáng thư sinh, nho nhã nói:
- Là ta thất thố rồi, Huân Nhi nàng theo ta, ta sẽ tận lực bảo hộ nàng.
Huân Nhi nghe hắn nói vậy, bất chợt ngượng ngượng, gật nhẹ cái đầu nhỏ nhắn.
- Ân.
...
Tần Vũ phát hiện gần đó có một cái hàn đàm, chính giữa cái hàn đàm này vậy mà có một nhánh Thiên Âm Tuyết Liên, hai người Tần Vũ liền động tâm, cái này quả thực có giá trị, cảm nhận nhiệt độ xung quanh hai người ước chừng cái Thiên Âm Tuyết Liên này sơ sơ cũng phải 1000 năm tuổi, Tần Vũ tặc lưỡi, cái bí cảnh này khắp nơi đều là bảo bối, khí vận chi tử đi lạc vào đây, thật đúng là một bước nhẹ nhàng trở mình.
Tần Vũ nhìn Huân Nhi, xem ý nàng như thế nào, nàng thế mà một thân chiến ý, trực tiếp muốn nhảy qua đó nhổ Thiên Âm Tuyết Liên lên cất vào trong không gian trữ vật. Đó giờ ở trong gia tộc, nàng là được cưng chiều đến hư, muốn gì có đó, nên thành quen, nhìn thấy Thiên Âm Tuyết Liên liền ưa thích, hận không thể đem nhổ nó lên cắn ăn vài cái.
- Ta dẫn dụ nó đi nàng tranh thủ thời gian hái nó xuống.
Huân Nhi gật gật đầu, tỏ ý đã hiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897611/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.