Chương trước
Chương sau
Phía sau là thiên cấp vật phẩm, là cấp độ mà trưởng bối ngũ đại gia tộc và một số tu sĩ cao thủ giang hồ tranh đoạt, đám con cháu thế gia vẫn là ngồi thành thành thực thực xem đấu giá.
...
Kết thúc phiên đấu giá, Tu Nhai nhận tiền và vật phẩm liền lén lút rời đi, lúc nãy trong đấu giá hội hắn chọc cũng không ít người, lại thu về tay không ít đồ tốt, vẫn là tranh thủ thời gian trốn nhanh.
Xuy! Xuy!
Ám khí!
Tu Nhai mau lẹ tránh đi, có phần bất ngờ nhưng hắn đã đoán trước được điều này nên cũng không quá thất thố.
Vung mạnh kiếm chiêu về phía phương hướng ám khí tung ra, Tu Nhai hét lớn:
- Giấu đầu, giấu đuôi là phong cách làm việc của Ngũ đại thế gia sao, lăn ra đây chiến với ta một trận.
Tu Nhai xác định người dám ra tay ở sát cửa thành Trung Châu, chỉ có đám con cháu nhị thế tổ của Ngũ đại gia tộc mà thôi, hắn vừa rồi đắc tội Tần Vũ cùng Mặc Lâm nên đinh ninh rằng là mình bị hai cái tên quần là áo lụa ám toán.
...
Bành! Bành!
Tu Nhai vừa chạy vừa chửi cái đám áo đen này đúng là khó chịu, đuổi theo ráo riết ... Tu Nhai năm nay 25 tuổi, vừa vặn là Kim Đan đỉnh phong, hắn là chuẩn bị tích lũy tiến vào động phủ trên mảnh tàn khuyết tìm kiếm nguyên liệu đột phá Nguyên Anh cảnh.

"Một khi ta đột phá Nguyên Anh cảnh, chính là ngày chết của các ngươi"
Hắn bị thương khắp người, nhưng sức sống thật mạnh liệt, vẫn chạy trối chết với tốc độ không thể khinh thường, vượt cấp giết 2 Nguyên Anh đỉnh phong làm hắn tổn thất không nhỏ, một số bí bảo cẩn thận chuẩn bị đối phó nguy hiểm trong bí cảnh, hắn cũng phải lôi ra dùng.
...
Đám người này truy đuổi hắn không ngừng nghỉ đến vùng Ma thú sơn mạch mới cắt được truy đuổi. Tu Nhai thở ra một hơi. Hắn bây giờ thương thế khắp người, đành phải nhịn xuống dự định khám phá động phủ, trị liệu thương thế, khôi phục đỉnh phong rồi chuẩn bị lại vật phẩm để tiến hành tiến nhập thám hiểm động phủ.
Ánh mắt lập lòe sát khí nhìn xa xăm về Trung Châu thành. "Rồi có một ngày, ta sẽ lật cái Trung Châu này lên" Tu Nhai thập phần tự tin nghĩ.
Hắn xuyên không đến thế giới này được 25 năm, cơ duyên liên tiếp, lần nào cũng là thập tử nhất sinh, nhưng mỗi lần như vậy hắn lại đột phá không ít, vừa nãy giao chiến, giết chết 2 Nguyên Anh kỳ cao thủ, Tu Nhai cướp được 1 cái không gian giới chỉ. Hắn mở ra kiểm kê.
"Hừ, lần này lại hời to"
- Ha ha
Tu Nhai cười lớn, vang vọng khắp dãy sơn mạch.
...
Mặc Lâm biệt viện
- Vô dụng! Một lũ vô dụng.

- Chỉ là một tên tán tu Kim Đan kỳ đỉnh phong mà chết 2 Nguyên Anh kỳ tu sĩ, lại còn mất dấu.
Một bên đám thủ hạ trong lòng rét run.
- Nói! Làm sao ta bàn giao với phụ thân đây.
Hắn tức giận quát tháo, đập nát cái bàn trước mặt. Lần này điều động nhân thủ hành động, mất cả chì lẫn chài, chết 2 Nguyên Anh kỳ tu sĩ, bị cướp mất một không gian giới chỉ, trong đó có tình báo bí mật của Mặc Lâm nên hắn càng tức tối.
Hắn bên ngoài tức giận, bên trong lo lắng, chuyện này lộ ra ngoài, thật sự rất bất lợi cho hắn. Hơn nữa, chết 2 Nguyên Anh kỳ tu sĩ chỉ vì tranh chấp nhỏ, chuyện này đến tai phụ thân hắn vẫn là một hồi trách phạt không nhẹ a. Nguyên Anh kỳ cao thủ vẫn là một hồi kỳ công bồi dưỡng!
...
Tần Vũ bóp nát ngọc giản trong tay.
"Giết 2 Nguyên Anh sơ kỳ cao thủ, trốn thoát, dưỡng thương phụ cận ma thú sơn mạch"
Ám Dạ Hành truyền tin về, Tần Vũ thở ra một hơi. Cái này quá là vô lý, khí vận chi tử a. Ánh mắt Tần Vũ thoáng nét hung tàn. Viết vội:
"Tiếp tục theo dõi, để ý động phủ"
Ngắn gọn 8 chữ, bóng đen cấp tốc nhận ngọc giản rồi biến mất.
Tách tách ... giọt sương rơi từ cây tùng xuống mặt hồ, làm nên một hồi gợn sóng lăn tăn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.