Chương trước
Chương sau
Bên này Tu Nhai vẫn âm thầm quan sát Lâm Ngạo, hắn thật muốn đem cái nhị thế tổ này lột sạch bảo bối rồi lại vào Ma thú sơn mạch tiềm tu một hồi.
- Tần huynh đột phá kim đan ngũ trọng rồi mà vẫn thích đem theo xấp bùa làm màu a! Thật lòng Lâm đệ muốn lãnh giáo chân chính thực lực của Tần huynh đây.
Tần Vũ xưa giờ nổi danh sử dụng phù lục hỏa hệ kết hợp với công pháp hệ phong tạo nên Phong Hỏa bạo sát trận, sức sát thương của chiêu này cũng không nhỏ, hơn nữa lại càng khó chịu, bị hắn vây trong trận, tùy ý quăng chiêu Phong Sát làm nhục có phần tức tối.
Nhưng mà phù lục cũng là một loại công kích, không phải ai muốn dùng nó để đối chiến trực diện lô hỏa thuần thanh như Tần Vũ là được.
Trong đối chiến địch nhân bố trận ta liền phá trận nào có đạo lý đợi người sắp xếp xong rồi đứng đó chịu trận. Nên là nói gì thì nói, đám con cháu thế gia ở Trung Châu vẫn là kiêng dè khả năng bố trận và tốc độ của Tần Vũ.
Hơn nữa trước đây Trúc cơ kỳ tiêu hao quá nhanh, Tần Vũ lại lướt qua lượt lại, bọn hắn vô phương chạm tới bị Tần Vũ tiêu hao hết chân khí muốn đánh cũng có chút khó.
Bây giờ lại khác, bọn hắn đều đột phá Kim Đan, tụ khí đan điền không phải nói hết liền hết, hơn nữa sức bộc phá cũng là mạnh hơn nhiều so với Trúc cơ, cũng có phần nắm chắc áp sát được Tần Vũ.
Hơn nữa mặt ngoài Tần Vũ chỉ tu luyện Phong hệ công pháp làm bọn chúng có chút khinh thường, Kim Đan cảnh, thủ pháp công kích không ít, đối chiến hệ phong không phải là không có cách. Hơn nữa, Lâm Ngạo lại đặc biệt tu tập công pháp đối chiến hệ phong, mục đích muốn áp chế Tần Vũ làm mất mặt hắn với Nam Cung Uyển Nhi.
Lâm Ngạo nói xong liền cười lạnh, mấy tháng này, lão tổ chỉ điểm cho hắn không ít, hắn thêm phần tự tin áp chế cái phong hệ Tần Vũ này.
"Hắc hắc, tin tức của ngươi ta nắm cũng không ít, hôm nay xem ta làm sao hạ bệ ngươi"

- Ai nha, cái này liền là sở thích của Tần mỗ, quả thực có chút không buông xuống được, nếu Lâm huynh không ngại, ta tiện tay bạo mấy cái phù lục cho huynh xem.
- Như thế này đi, hôm nay đấu giá hội, tất phải tiêu tiền, chúng ta làm một cái cược nhỏ, lên võ đài ai thua mất 1 vạn hoàng kim tinh tệ.
Lâm Ngạo giật giật mí mắt, 1 vạn hoàng kim tinh tệ, cái giá nằng bằng nửa cái địa cấp công pháp, dù là con cháu thế gia nhưng cái giá này cũng là có chút đau. Bây giờ mà nói không có tiền thì đúng là mất mặt, hắn lôi Thương Long Vũ ra kích phát linh tính, một ong trầm bổng vang lên nhằm thị uy Tần Vũ rồi mạnh miệng hét giá mong cho Tần Vũ chột dạ mà lui.
- Tần huynh ta thấy hay là 2 vạn đi.
Nói rồi huơ huơ cây thương trong tay, phong mang nổi lên, đắc ý nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ nhìn lại, hắc hắc cười,
"Chung quy vẫn là một cái 15 tuổi đầu tử nha."
- Ta đồng ý.
Tần Vũ dõng dạc đáp lại, ta đây còn thiếu một cái nhân hình thử kiếm kỹ mới, ngươi thật là vừa vặn dâng tới cửa một cái đối thủ xứng tầm.
Lâm Ngạo cũng sảng khoái đồng ý, nhưng trong lòng mồi hôi ròng ròng, phải nói bọn hắn thế gia chi tử nhưng tiền cũng không phải rác, bọn hắn trình độ này tới lui Kim Đan, Nguyên Anh bí cảnh chi địa, khu vực tìm kiếm trân bảo chính mình phục dụng lẫn tích lũy.
Dẫu sao sản nghiệp của gia tộc bọn hắn cũng không được động tới, vẫn là theo hạn mức danh ngạch đãi ngộ thứ bậc cấp tới.

Sản nghiệp của ngũ đại thế gia quản lý nghiêm ngặt dùng để đầu tư sinh ý, mua sắm đan dược, công pháp, phụ cấp cho khách khanh trưởng lão các loại, nên là kiếm được nhiều nhưng tiêu hao cũng không ít nên nhị thế tổ bọn họ vẫn là bị hạn chế trong việc này. Nào đâu có giống Tần Vũ đọc tiểu thuyết động cái điều động khuynh gia bại sản mua sắm lòe gái đâu. Nhưng so với thế gia bình thường khác, Tần Vũ bọn hắn vẫn là hào phú một phương. Chưa kể được lòng trưởng bối, được cho không ít bảo vật tiền tài cất làm của riêng.
Tần Vũ nhìn Thương Long Vũ trên tay Lâm Ngạo, nghĩ nghĩ lừa được cái này đến tay, thì thật là thống khoái, nhưng mà hắn biết Lâm Ngạo cũng không phải ngu, Thiên cấp binh khí không phải nói đem ra cược là cược.
Tần Vũ cười tà đạo.
Rồi nhanh chóng phi thân về võ đài, Lâm Ngạo theo sát phía sau.
Tỷ võ đài nhanh chóng kín người, con cháu thế gia đánh nhau đó giờ đều là hết sức hấp dẫn với dân chúng trong thành, lão tổ tông ngũ đại gia tộc cũng quét mắt qua đây, nhìn thấy Tần Vũ và Lâm Ngạo trên chiến đài, liền cấp tốc để lại một tia thần thức.
Bản thân mấy lão hồ ly này cũng là muốn mua vui a. Lâm gia lão tổ:
- Tần huynh, chúng ta làm một cái cược nhỏ, ta vừa vặn thu được một cái Thiên cấp Kiếm kỹ hệ phong, muốn cược với huynh a.
- Ha ha, vậy ta liền cung kính không bằng tuân mệnh, vừa hay ta cũng dư một cuốn Thiên cấp Thương pháp hệ kim nha.
Tần lão tổ cười lớn, cái trò đổ cược này đúng là càng chơi càng mê, ở cái tuổi ở ẩn này, mấy lão hồ ly càng thích chơi cái trò này, chỉ thiếu không ở đổ phường tới lui sớm tối mà thôi.
Bây giờ lão tổ bọn hắn là mau mau mong đám người Tần Vũ lao vào đánh nhau, bọn họ chính là đổ cược sốt ruột quan sát võ đài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.