Sáng ngày hôm sau,
Mặt trời chậm rãi xuất hiện sau ngọn núi khuất xa xa, từng tia nắng chiếu xuống mặt đất, đem bóng tối đuổi đi, để cho ánh sáng chiếm ngự khắp thế gian.
Một ngày mới đã đến nhưng đệ tử Cực Ma Tông lại không có tâm trạng để chào đón nó như mọi ngày, bởi, hôm nay là ngày tối tăm nhất của cuộc đời bọn họ.
Xa xa trên bầu trời, người át hẳn cả hào quang của Thái Dương, chính là kẻ sẽ huyết luyện bọn họ, Tần Vũ.
Hắn lúc này chân đạp Tam Long, hai tay chắp ra sau lưng, dùng ánh mắt nhìn sâu kiến mà nhìn xuống Cực Ma Tông sơn môn.
Bọn họ đã nhiều lần thử, và cũng thử qua nhiều phương pháp khác nhau để cố gắng đào thoát khỏi Cực Ma Tông, nhưng đại trận bao phủ lấy Cực Ma Tông vô cùng quỷ dị, dù là trưởng lão Đại Thừa kỳ vẫn không có cách nào thoát khốn.
Thậm chí bọn họ đã từng thử dùng lực phá trận, nhưng công kích của bọn họ đối với đại trận này như muối bỏ biển, hoàn toàn không có một chút tác dụng.
Bọn họ cũng vì vậy mà chết tâm, bởi nhiều người suy đoán, đây hẳn là trận pháp đã vây hãm Ám Hồn Điện mấy chục năm trước.
- Chúng ta xong thật rồi!
Tiếng thở dài ảo não truyền khắp không gian Cực Ma Tông.
Lão tổ Cực Ma Tông lăng không mà đứng, giọng lão thê lương nói.
- Tần thế tử, Cực Ma Tông chúng ta xưa nay chưa từng mạo phạm ngài, hà tất ngài phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3491099/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.