Ngày hôm sau, mặt trời đã lên thiên đỉnh, cả dãy sơn mạch chìm trong ánh nắng vàng ươm của Thái Dương trên cao.
Ngự ở giữa không trung là hai cao thủ Đại Thừa kỳ của Liệt gia và Yến Sơn Tông, một người ngồi trên Vân Tọa, một người đứng trên Phi Kiếm.
Ánh mắt hờ hững nhìn đại trận phòng ngự đang bao phủ dãy sơn mạch bên dưới.
Cái đại trận này đối với bọn họ phá giải không quá khó, tuy nhiên, dùng lực là phương thức đơn giản nhất, tuy có chút mất thời gian.
Tuy vậy, vẫn đỡ rắc rối hơn là thâm nhập vào bên trong, tìm mắt trận và phá giải trận văn.
- Đạo huynh, chúng ta cùng nhau liên thủ phá đại trận này, mỗi người hai canh giờ, luân phiên công kích quang mang hộ tráo, đạo huynh thấy như thế nào?
- Được, quyết định như vậy đi!
- Vậy ta xin được bêu xấu, tiến hành công kích trước!
Liệt gia trưởng lão nói xong, lập tức tế lên pháp bảo tiến hành công kích.
Pháp bảo của hắn là Thiên Dương Kính, sử dụng vào ban ngay vô cùng hiệu quả, bởi nó hấp thụ Thái Dương chi lực chuyển hóa thành lực lượng công kích Hỏa Hệ, dùng để công phá và mài mòn trận pháp vô cùng hiệu quả.
Nương theo sự khu niệm của hắn, Thiên Dương Kính phát ra một đạo ánh sáng có bề ngang to cỡ 2 mét, chiếu thẳng lên quang mang hộ tráo của đại trận phòng ngự bên dưới.
Cả dãy sơn mạch lập tức rung động kịch liệt, như thể có một cơn địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3486992/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.