Một trong những nguyên tắc tranh vị của Tiên Minh là tổng điểm cống hiến của thành viên thuộc thế lực đó phải nằm trong mười thứ hạng đầu.
Hơn nữa, trong thời gian tại vị, điểm cống hiến của thế lực đó phải luôn nằm trong hai mươi thứ hạng đầu.
Điều này nói rõ, muốn nắm giữ vị trí quan trọng, phải đóng góp cống hiến tương xứng cho toàn thể Tiên Minh, cũng chính là toàn thể Nhân Tộc.
Bởi vậy, tứ đại Thượng Cổ Tông Môn đều nóng nảy để tranh vị trí Đoàn Chủ của Công Hội Đoàn, thông qua đó âm thầm tạo điều kiện thuận lợi cho tông môn mình vươn lên phía trước, chuẩn bị cho công cuộc tranh vị vào 50 năm sau.
Đúng là miếng mồi béo bở!
Chưa đến một năm, Tiên Minh đã ép cho tứ đại Thượng Cổ Tông Môn rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, chỉ còn con đường gia nhập Tiên Minh, bây giờ bọn họ lại vì để có thể lần nữa nắm quyền mà quay sang đấu đá lẫn nhau, tranh giành vị trí Đoàn Chủ của Công Hội Đoàn Tiên Minh.
Trải qua mấy tuần liên tục không thể đi đến thống nhất, các bên đã quyết định để thánh tử các tông môn luận võ xếp hạng, từ đó định ra vị trí Đoàn Chủ, phó Đoàn Chủ của Công Hội Đoàn Tiên Minh.
Kết quả không mấy bất ngờ khi Thanh Vân Tông đứng hạng nhất, Vân Lam Tông đứng hạng nhì, và Tam Tinh Tông đứng hạng ba, cuối cùng là Yến Sơn Tông.
Chuyện này cũng là sự kiện khép lại chương cũ của lịch sử Tu Chân Giới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3458351/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.