Tiếng nước chảy róc rách hòa vào tiếng rù rì của đại thụ trong cơn gió cuối xuân đầu hạ làm không khí trở nên an yên dễ chịu.
Dế cũng bắt đầu đông hơn lúc trước, lâu lâu lại nghe chúng réc réc một hai tiếng, rồi mất tăm.
Văng vẳng trong hậu hoa viên chủ yếu là tiếng hót líu lo của lũ chim chóc.
Lẫn vào đó là tiếng hạ cờ trên bàn gỗ của Tần Vũ và lão tổ.
Lão tổ hắn lúc này vô cùng đăm chiêu, không thể không nói tên tiểu chất này của lão hạ cờ vô cùng độc ác, hắn thật là không biết kính trên nhường dưới chút nào cả.
"Hừ, cái tên này thật là ..."
Lão lấy tay xào đi xào lại quân cờ trong hũ, thể hiện sự khó nhằn trước nước cờ của hắn một cách vô cùng rõ ràng.
Lão nhìn khắp bàn cờ một lượt, tìm một điểm sinh cơ mới, vùng này đã bị hắn hoàn toàn kiểm soát, nếu lão cứ cố chấp đặt vào những quân cờ khác, trước sau gì cũng bị hắn đoạt lấy khí.
Cạch một tiếng thanh thúy, lão xoay chuyển thế cục về góc dưới bàn cờ, trông có vẻ xa, nhưng lại là điểm có thể giúp lão thay đổi cục diện ván đấu.
Mắt Tần Vũ ánh lên tinh quang, hắn cười khặc khặc trong bụng, rồi quyết định tha cho lão một con đường.
- Tiểu tử, làm sao con biết được bọn họ sẽ chấp thuận yêu cầu của chúng ta?
Đột nhiên lão lên tiếng hỏi hắn.
- Tam đại Thượng cổ gia tộc chắc chắn sẽ tranh ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3458349/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.