Giác Minh đại sư, trụ trì Trung Châu Lĩnh Nam Tự khẽ xoay người, hai tay kết hiệp chưởng ấn, nói với Tần Vũ.
- Không nghĩ tới Tần thế tử cũng biết qua về đạo pháp của Phật Môn, lời của Tần thế tử nói quả thực không sai, Phật Môn gốc lấy sự ứng vô sở trụ nhi sinh kỳ tâm, nhất thiết vạn pháp bất ly tự tính. Tu chân của Phật Môn chú trọng đến lĩnh hội tự thân, nhận ra ngũ uẩn chính là đạo lý. Do đó cần người tu hành tự phong bế chính mình, tuân theo giới luật, hòa thần thức vào thiên địa ngộ ra đại đạo. Mà cũng bởi vậy mới cần ứng vô sở trụ, không có trụ cột mới có thể hòa thần thức vào thiên địa, từ đó mới nhi sinh kỳ tâm.
Tần Vũ khẽ gật đầu, hắn nghe lão giảng giải tiếp.
- Sở dĩ Phật Môn thờ Phật, ấy không phải là hữu thần, mà là dẫn dắt giác ngộ. Bởi vì phàm phu tục tử mới tu tập Phật Pháp, khó có thể tự mình thức tỉnh và giác ngộ, bọn họ không thể hiểu những thứ bản nguyên hư vô, lại càng không thể dựa vào ứng vô sở trụ mà tu hành, cho nên mới cần Tỉnh Giả dẫn dắt. Có thể nói mỗi vị Thần Phật đại diện cho một giới luật và giác ngộ, giúp đệ tử tu hành có thể nương tựa mà tu hành ngộ đạo, nhưng cũng vì vậy mà sau này lại là trở ngại của đệ tử bản môn.
Tần Vũ nghe hiểu, liền nói.
- Bọn họ phải phá thần?
Giác Minh đại sư nhìn hắn đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3458321/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.