Chương trước
Chương sau
Vị Lão Tổ này của Vu Tổ đích thân áp chưởng pháp mà đánh tới.

Thủ chưởng lão sớm đã hóa lớn bằng ngọn núi nhỏ, huyết sắc thủ chưởng đánh đến đâu, Vạn Kiếm Quy Tông Kiếm Khí của Tần Vũ bị bức lui đến đó, uy áp vô cùng cường đại.

Nhưng lão vẫn chậm một bước, Pháp Tướng Bản Mệnh của Khưu Bỉ Thạch đã hoàn toàn tiêu tán, Khưu Bỉ Thạch bây giờ chỉ là một cái xác rỗng vô hồn mà thôi.

Sinh cơ trên nhục thân của lão cũng đã hoàn toàn biến mất, bị bao phủ bởi khí tức tử vong nồng đậm, nhục thân của lão ta rơi xuống bên dưới liền bị Chân Hỏa nuốt trọn một cách thô bạo, phút chốc đã thành tro tàn, nương theo ngọn gió bay tán loạn trên không trung.

U Hà sập đổ như thể cầu dây bắc qua dãy núi cao, không ngừng rơi xuống bên dưới rồi hóa thành cơn mưa nặng hạt, giọt mưa đen ngòm chưa chạm đến Chân Hỏa đã bị Chân Hỏa luyện hóa thành sương, theo nhiệt độ cao mà bốc hơi tiêu thất trong không trung.

Từ xa nhìn lại, cả tràng cảnh vô cùng tráng lệ, để lại cho người xem cảm xúc ngột ngạt đến tột bực, nhất là tộc nhân của Vu Tộc.

Khưu Bỉ Thạch ngã xuống, làm bọn họ nhớ đến điều gì đó, đột nhiên có người lớn tiếng kêu lên thất thanh trong hoảng loạn:

- Bách ... bách ... bách quỷ binh đoàn, họ là bách quỷ binh đoàn!

Bốn chữ này như sấm đánh ngang tai làm ý chí của những kẻ có mặt ở đây rơi xuống vực sâu.

Sau tiếng kêu thất thanh đó, đám người Vu Tộc nhìn những kẻ đeo mặt nạ trên bầu trời kia càng thêm kiêng kỵ.

Toàn bộ nhị cấp trưởng lão của Vu Tộc lúc này cũng đã xuất thủ để đánh chặn Bách Quỷ Binh Đoàn, không cho bọn họ tiến sâu vào bên trong thêm một tấc nào nữa.

Tần Vũ nhìn lão già đang áp chưởng lao tới ở phía trước, sắc mặt không đổi, hắn lại cười nhạt một cái, từ trong hư không, một ngọn núi nhỏ đột ngột xuất hiện, rồi nó hóa lớn trong phút chốc.

Lão vốn nghĩ đây là loại hình pháp bảo phòng ngự, liền hừ lạnh một cái, nhất tề đánh tới phía trước.

Thủ chưởng của lão già kia đánh vào đỉnh núi Ngũ Hành Sơn, làm ngọn núi ầm ầm đổ vỡ, từng tảng đá lớn rơi xuống bên dưới gây ra chấn động mãnh liệt, nhưng cái Ngũ Hành Sơn này lại không có một chút dấu hiệu nào của tổn hại.

Lúc này, lão ta mới phát hiện ra chính mình nóng nảy tiến vào bên trong một cái Cấm Chế Pháp Bảo của đối phương.

Suy nghĩ đầu tiên của lão chính là dùng mọi cách có thể để thoát thân trước khi quá muộn.

Ở phía bên này, Tần Vũ đã vẽ xong chữ "Cấm" trên không trung, nương theo ý niệm của hắn, Ngũ Hành Sơn hoàn toàn bị phong bế.

Ngay cả Huyết Yêu Bồ Đề Thụ còn không thể độn ra ngoài, lão ta làm sao có thể?

Khưu Bỉ Thạch tử trận, chín cái đầu lầu không đánh cũng tan, 12 đạo phong châm liền quay về với Tần Vũ, hắn liền dùng 12 đạo phong châm này bố trận.

Nhìn thủ pháp của hắn, lại dựa theo miêu tả trong tình báo, một lão đầu nhanh chóng nhận ra trận pháp mà hắn sẽ thi triển, Luyện Ngục Đại Trận!

- Tam lão, ta đến giúp ngươi!

Ngũ trưởng lão am hiểu đại trận lập tức lao lên hỗ trợ, nếu để Tần Vũ lập thành Luyện Ngục Đại Trận, e là vị trưởng lão Vu Tộc bị vây trong Ngũ Hành Sơn kia sẽ bị hắn luyện hóa thành một đống tro tàn.

Một tiếng Long Ngâm vang vọng khắp không trung làm lòng người sợ hãi.

Từ ống tay áo của Tần Vũ, Tử Yên hóa thành bản thể Chân Long, che lấp cả bầu trời Vu Tộc Tổ Địa, nàng ngạo nghệ xuất trận hỗ trợ Tần Vũ đánh chặn lão già đang lao lên kia.

Có Tử Yên trợ giúp, Tần Vũ lập tức tập trung vào vị lão tổ bên trong Ngũ Hành Sơn, lão ta đang dùng toàn lực để phá trận.

Từ bên trong ống tay áo của Tần Vũ, lại bay ra thêm một cái Long đầu, làm người ta không rét mà run, da đầu tê dại rần rần.

Tam Long xuất thế liền dung nhập Ngũ Hành Sơn đại trận, từng đạo vân vụ lập tức ngưng tụ, bên trong vân vụ tử sắc lôi điện chớp động, nổ rền vang từng hồi.

Tần Vũ dùng tiên huyết của mình, vẽ lên không trung một chữ "Lôi", chữ Lôi vừa thành, cả thiên địa như run rẩy, Lôi Điện ầm ầm từng hồi vang dội.

Tam lão tổ của Vu Tộc tổ địa ở bên trong Ngũ Hành Sơn hít vào từng ngụm khí lạnh, lão ngước nhìn lên vân vụ bên trên đỉnh đầu, thứ Lôi đình ở bên trên làm cho lão ta cảm giác hung hiểm không thua kém gì Lôi kiếp của Thiên Đạo.

Nhục thân của lão có thể so với tu sĩ Địa Tiên cấp bậc, nhưng lão cũng không chắc sẽ chống đỡ được quá mười tám đạo Lôi kích của vân vụ này.

Nhìn lực lượng mà vân vụ tỏa ra, lão tính toán một phen, nếu liều mạng, vẫn có thể chống đỡ đợi vân vụ tiêu hao hết rồi đánh ra ngoài, lão tin rằng sau một trận Lôi kích này, chân khí của Tần Vũ cũng sẽ như đèn dầu sắp cạn mà thôi.

Lão không tin hắn có thể duy trì lâu hơn được nữa, dù sao hắn cũng đã trải qua một trận chiến với Khưu Bỉ Thạch.

E là nếu lão biết được Tần Vũ hắn có hệ thống liên tục hồi phục chân khí, chắc chắn sẽ không dùng chiến pháp này để đối phó Tần Vũ!

Lão ở bên Ngũ Hành Sơn bị chướng khí che mắt, không biết rằng ngoài Lôi Điện Vân Vụ kia, thứ tiếp theo Tần Vũ dành cho lão chính là Luyện Ngục Đại Trận.

U Minh Đăng, Thiên Huyền Phiến và Thông Thiên Tháp xoay tít trên không, tựu về ba góc Ngũ Hành Sơn trấn thủ, ở phía bên dưới, 12 đạo Phong Châm đã bố trí thành trận.

- KHỞI!

Tần Vũ hô một chữ Khởi, Ngũ Hành Sơn nảy sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Cả ngọn núi bị nhấn chìm trong biển lửa, cuồng phong và lôi điện, từ xa nhìn lại không khác gì lão thiên giận dữ, trút xuống thảm họa thiên nhiên tàn khốc cho hả cơn giận.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.