Chương trước
Chương sau
Chiêu thức của cả hai tuy nói đơn giản, nhưng uy lực và sức tàn phá vô cùng khủng bố, lôi điện sớm đã bao phủ một góc trời bên trong Tổ Địa, chỗ hai người giao chiến sớm đã trở thành bình địa tan hoang, khói lửa ngút trời.

Tần Vũ càng lúc càng lấn lướt Khưu Bỉ Thạch thấy rõ, lão ta không yếu, chỉ là sức mạnh của Tần Vũ quá mức nghịch thiên.

Tần Vũ nhất tâm nhị dụng, tế lên Mộc Kiếm, thi triển Lôi Diệm Trảm Thiên, đánh xuyên qua trận hình đầu lâu trước mặt, Lôi Diệm Trảm Thiên Kiếm Khí đi đến đâu, tử sắc oán khí lụi tàn đến đó, mấy cái đầu lâu lập tức giảm đi uy lực đáng kể.

Khưu Bỉ Thạch hừ lạnh, lão phun ra một màn sương nồng đậm, tạo thành một vùng sương mù trước mặt, Lôi Diệm Trảm Thiên Kiếm Khí đi qua liền bị sương mù ăn mòn từng chút một, đến khi ra khỏi sương mù, uy lực đã giảm đi mấy thành.

Lão chỉ phất tay áo, một cỗ lực lượng bàng bạc tuôn trào, đánh tan đạo kiếm khí còn sót lại.

Nhưng phong áp lại vô tình làm thổi bùng lên Dị Hỏa.

Lão vỗ vào cái hồ lô bên hông, hắc thủy tuôn trào như suối, đối kháng Dị Hỏa của Tần Vũ.

Thân ảnh Tần Vũ chớp động, để lại tàn ảnh ở chỗ hắn vừa đứng, thoắt cái đã lao đến bên hông lão, hắn dùng Tam Thiên Lôi Động mà oanh tới đột kích lão.

Lão vội buông hô lô, mặc cho Dị Hỏa lấn tới, đạp cước lui về sau, song thủ huy chưởng đánh chặn một chiêu này của Tần Vũ.

Kiếm kỹ va chạm thủ chưởng, ầm ầm bạo nổ giữa không trung, kình lực đẩy lui hai người về phía sau.

Tần Vũ xưa nay đều như vậy, cẩn thận thăm dò độ nông sâu của địch nhân một hai, rồi mới toàn lực xuất thủ hạ sát đối phương.

Khưu Bỉ Thạch lúc này đang vô cùng nghiêm túc mà chiến đấu với Tần Vũ, bởi lão nhận ra rằng, thực lực của hắn còn có thể mạnh hơn những gì hắn đang thể hiện.

Hắn đang chơi trò mèo vờn chuột với lão!

Nghĩ vậy, lão càng thêm nóng nảy, triệu hóa Pháp Tướng Bản Mệnh ra thiết lập lĩnh vực.

Bản mệnh thần thông của lão, thoạt nhìn không rõ là hóa thân của Tổ Vu nào, chỉ thấy nó vừa xuất thế, bầu trời liền đổi màu xám tro u ám, cả hai người bị hút vào chánh giữa một cái lĩnh vực.

Bầu trời đổi màu đến đâu, dưới chân hai người U Hà kéo dài đến đó, sóng vỗ như đại dương giận dữ, ở bên dưới thấp thoáng mấy cánh tay quỷ thò lên, không ngừng cào cấu lên không trung, như thể muốn kéo cả hai xuống dưới con sông đen ngòm kia.

Tần Vũ cười lạnh, hắn còn chả thèm điều động Pháp Tướng Bản Mệnh để đối phó lão, chỉ thấy hắn lật tay, một đốm Hải Tâm Diễm Dị Hỏa nhanh chóng xuất hiện, nương theo cái búng tay của hắn, đốm lửa nhỏ như nấm đấm đó lao thẳng xuống U Hà Bản Mệnh Thần Thông của Khưu Bỉ Thạch.

Lão đầu khẽ nhăn mặt, nó vừa hiện, Pháp Tướng Bản Mệnh của lão đã cảm nhận được khí tức nguy hiểm.

Hải Tâm Diễm gặp nước lập tức bùng nổ, nó điên cuồng lan rộng ra khắp nơi, không ngừng tiêu hao lực lượng của Khưu Bỉ Thạch.

Khưu Bỉ Thạch lâm trận gặp nguy không hoảng, lão vẽ lên hư không một cái huyết phù, nương theo ý niệm của lão mà trấn yểm U Hà, tốc độ của Hải Tâm Diễm liền bị kiềm hãm, thậm chí có dấu hiệu co lại.

Khưu Bỉ Thạch trấn xong U Hà, lập tức xé toang đạo bào mặc trên người, để lộ một thân khắc huyết chú, tốc độ và lực lượng của lão tăng vọt đột ngột.

Trong tíc tắc, lão đã vọt tới trước mặt của Tần Vũ, một cú đấm thuần túy mang theo lực lượng của Vu Thuật và Huyết Chú oanh về phía Tần Vũ.

Lão cứ nghĩ là mình đã đắc thủ, nào ngờ kình lực một quyền này đánh cho hư không vặn vẹo như giọt nước rơi xuống mặt hồ, thân ảnh của Tần Vũ cũng vặn vẹo theo vòng tròn.

Hắn trong sát na đã dùng Độn Thiên mà né tránh, một quyền này của lão chỉ đánh vào tàn ảnh của hắn.

"Cái gì?"

Khưu Bỉ Thạch kinh ngạc trong giây lát, vội xoay người chống đỡ một chiêu phản kích đến từ Tần Vũ.

Hỏa Long Đăng Thiên!

ĐÙNG!

Thân thể lão bay ra phía sau theo quỹ đạo hình vòng cung.

Lôi, Hỏa hai hệ chân khí khắc chế Vu Tộc mạnh mẽ nhất, Tần Vũ hắn đều sở hữu, hơn nữa, còn siêu việt tu sĩ đồng cấp, tạo ra hiệu quả trấn áp Khưu lão đầu gắt gao.

Hỏa Long gào thét như thể muốn nuốt chửng cả bầu trời.

Ngạo nghễ, và bá khí là hai từ mất tất cả những người có mặt ở đây nghĩ về Tần Vũ.

Một kẻ xâm nhập quá đỗi mạnh mẽ mà họ phải đối mặt trong mấy ngàn năm thời gian qua.

- Lão già, cái này được gọi là thần thông bản mệnh hả?

Hắn lên tiếng châm chọc lão.

Khưu Bỉ Thạch bị hắn áp chế gắt gao, thẹn quá hóa giận, lão thiêu đốt tinh huyết trong nội thể bùng nổ chiến lực.

U Hà như nổi giận, từng cơn sóng dữ hóa thành Hắc Giao không ngừng thôn phệ Hải Tâm Diễm, mỗi khi Hải Tâm Diễm bị hấp thu, U Hà càng thêm dữ dội, mấy cái quỷ thủ cũng hóa lớn bất thường, dọc theo cánh tay mọc thêm đầy gai nhọn sắc bén.

Từ giữa U Hà, một bàn tay to hơn đại thụ ngàn năm đột ngột lao lên khỏi mặt nước, thẳng hướng Tần Vũ mà lao đến.

Tần Vũ thu lại vẻ cười cợt, hắn cảm nhận được khí tức nguy hiểm đến từ cánh tay này, lập tức tế lên Nhật Nguyệt Tinh Cung, thi triển Trụy Nhật Tiễn Pháp - Cửu Trùng Tiễn mà oanh kích.

Xiu ... Xiu ... Xiu ...

ĐÙNG ... ĐÙNG ... ĐÙNG ...

Chín tiễn bạo nổ dữ dội ngay khi va chạm vào bàn tay, Chân Hỏa mang theo sức sống mãnh liệt ăn mòn tử khí trên bàn tay, hất nó văng ngược trở lại U Hà đang gào thét bên dưới.

Toàn thân Tần Vũ đột nhiên sáng rực, hắn lăng không mà đứng, ngạo nghễ nói:

- Lão già, cũng đã đến lúc kết thúc rồi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.