Chiêu thức của cả hai tuy nói đơn giản, nhưng uy lực và sức tàn phá vô cùng khủng bố, lôi điện sớm đã bao phủ một góc trời bên trong Tổ Địa, chỗ hai người giao chiến sớm đã trở thành bình địa tan hoang, khói lửa ngút trời.
Tần Vũ càng lúc càng lấn lướt Khưu Bỉ Thạch thấy rõ, lão ta không yếu, chỉ là sức mạnh của Tần Vũ quá mức nghịch thiên.
Tần Vũ nhất tâm nhị dụng, tế lên Mộc Kiếm, thi triển Lôi Diệm Trảm Thiên, đánh xuyên qua trận hình đầu lâu trước mặt, Lôi Diệm Trảm Thiên Kiếm Khí đi đến đâu, tử sắc oán khí lụi tàn đến đó, mấy cái đầu lâu lập tức giảm đi uy lực đáng kể.
Khưu Bỉ Thạch hừ lạnh, lão phun ra một màn sương nồng đậm, tạo thành một vùng sương mù trước mặt, Lôi Diệm Trảm Thiên Kiếm Khí đi qua liền bị sương mù ăn mòn từng chút một, đến khi ra khỏi sương mù, uy lực đã giảm đi mấy thành.
Lão chỉ phất tay áo, một cỗ lực lượng bàng bạc tuôn trào, đánh tan đạo kiếm khí còn sót lại.
Nhưng phong áp lại vô tình làm thổi bùng lên Dị Hỏa.
Lão vỗ vào cái hồ lô bên hông, hắc thủy tuôn trào như suối, đối kháng Dị Hỏa của Tần Vũ.
Thân ảnh Tần Vũ chớp động, để lại tàn ảnh ở chỗ hắn vừa đứng, thoắt cái đã lao đến bên hông lão, hắn dùng Tam Thiên Lôi Động mà oanh tới đột kích lão.
Lão vội buông hô lô, mặc cho Dị Hỏa lấn tới, đạp cước lui về sau, song thủ huy chưởng đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3277565/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.