Chương trước
Chương sau
Tần Vũ đẩy cửa bước ra ngoài hiên, hắn hít vào một hơi thật sâu sảng khoái, mọi thứ đã theo đúng kế hoạch ban đầu của hắn, chỉ còn một lần hành động cuối cùng nữa là sẽ thu được Lôi Trì về tay.

Hắn khẽ động ý niệm khép lại cửa phòng, đi thẳng qua chỗ sân trước hiên cửa Thư Phòng, nơi Liễu Thần đang cư ngụ.

Gió thoảng một cơn nhè nhẹ, làm lung lay cành liễu trước hiên.

Cành liễu hồng phớt, xen lẫn lá liễu xanh lốm đốm nhẹ đung đưa theo gió, làm cho khung cảnh trở nên thơ mộng mấy bậc.

Dưới gốc cây, một con mèo đen tuyền nằm cuộn tròn bên cạnh một con hắc cẩu, nhìn chúng không khác gì giống mèo nhà, và chó canh cửa đáng yêu và cực kỳ ngoan ngoãn cả.

Hắc Miêu lười nhác ngáp dài một tiếng, rồi lại vùi đầu vào giữa bụng, tiếp tục ngủ một giấc ngon lành.

Chớ tưởng rằng nó đang ngủ, kỳ thực đây là pháp môn tu hành của nó, hơi thở đều đều không ngừng tự hấp thu thiên địa linh khí, cùng đạo vận của Liễu Thần tỏa ra mà tinh tiến tu vi, tiến hóa bản thể.

Nó nằm đây chỉ mới có mấy năm, vậy mà thực lực đã sớm siêu việt đồng loạt, cơ thể cũng phát sinh một số biến hóa, có khả năng trở thành dị loại Ám Lôi Báo.

Tần Vũ nhìn qua những đường vân lờ mờ thoáng ẩn thoáng hiện trên thân nó, trong lòng vui vẻ không thôi, Ám Lôi Báo tiến hóa, người được lợi nhất, chính là hắn, mà loại tiến hóa của Hắc Miêu đến từ Liễu Thần này e là sẽ không tầm thường.

"Tiện nghi cho con mèo này thật!"

Hắn cảm thán tự nhủ một câu rồi dừng bước trước Liễu Thần mà thi lễ.

"Liễu Thần đại nhân, tiểu bối đặc biệt đến đây nói lời từ biệt, mấy ngày tới tiểu bối sẽ mang theo ba quân đi chinh phạt Vu Tộc!"

Cây Liễu khẽ đung đưa, không biết là vì gió hay là vì nàng động thân.

"Tần Vũ, Vu Tộc không đơn giản, nhất định phải cẩn thận không được khinh địch, và nhớ kỹ, phải tận diệt hậu hoạn đừng để lại nhân quả về sau ..."

Lời nàng dặn hắn, chính là vì sau này mà chuẩn bị, hắn sớm hay muộn cũng sẽ phi thăng, nếu để tàn dư Vu Tộc sót lại đông sơn tái khởi, Thiên Đạo nơi này bổ khuyết, mời đến Hóa Thân của Tổ Vu, e là Nhân Tộc Thiên Huyền Đại Lục sẽ không gánh vác nổi.

Bởi Vu Tộc tàn dư này vẫn còn giữ lại thuật triệu hồi Hóa Thân của Tổ Vu.

"Tiểu bối hiểu rõ!"

Từ trên cành liễu một chiếc lá nhẹ rơi xuống trước mặt của Tần Vũ, hắn đưa hai tay ra cẩn thận đón lấy.

Đợi chiếc lá nằm gọn trong tay hắn, Liễu Thần mới lên tiếng nhắc nhở.

"Chiếc lá này chỉ sử dụng khi Vu Tộc sử dụng Huyết Chú Độc Thiên Thuật, nó sẽ giúp ngươi hóa giải thuật này!"

Quả không nằm ngoài dự đoán của hắn, Liễu Thần kỳ thực luôn luôn hỗ trợ hắn khi hắn cần.

"Đa tạ Liễu Thần đại nhân!"

Chiếc lá này đối với hắn là một ân huệ không nhỏ, nhưng đối với nàng mà nói, chỉ là một hạt cát nhỏ bé.

"Được rồi, ngươi mau đi chuẩn bị đi! Mang theo Thiên Cẩu, phòng khi bất trắc có thể an toàn trở ra, ta ở chỗ này đã tự có tính toán!"

Tần Vũ gật đầu, chắp tay thành quyền thi lễ với nàng, rồi từ từ lui ra ngoài, con chó mực cũng lật đật theo sau, điệu bộ vô cùng lười nhác.

Nhìn bóng lưng hắn, ánh mắt nàng thêm phần chờ mong.

...

Chu Tư Lệ tỉnh dậy sau một giấc ngủ say, cơ thể nàng vô cùng thoải mái dễ chịu, thậm chí còn không lưu lại một chút mệt mỏi hay tổn hại nào.

Công pháp song tu mà Tần Vũ truyền cho nàng quả thực vô cùng lợi hại, sau một lần thải bổ, tu vi nàng không những không thụt lùi mà còn được củng cố không ít, chỉ có chân khí tích lũy nội thể là bị hắn rút cạn mà thôi.

Bởi vì hắn biết chừng mực, không có rút cạn chân khí trong người nàng, gây tổn hại đến căn cơ cảnh giới như những kẻ khác, cho nên mới có hiệu quả như vậy.

Hơn nữa, Dị Hỏa và Thái Dương thể của Tần Vũ là hai thứ có thể tinh luyện chân khí vô cùng hoàn hảo, bởi vậy, mỗi lần song tu với hắn, các nàng được lợi không ít.

Đặc biệt là các nàng cũng được hưởng lợi cực lớn từ sự trui luyện kinh mạch và gân cốt của Dị Hỏa và Chân Hỏa, nhưng nó cũng trở thành thứ trói buộc các nàng.

Nàng ngồi dậy, khẽ vươn vai, làm rơi cái áo đang khoác trên người nàng, để lộ ra cặp nhũ phong cao vút, khẽ rung rinh theo từng động tác của nàng.

- Dậy rồi à?

Từ bên ngoài truyền đến tiếng nói quen thuộc của Tần Vũ.

- Ưm!

Chu Tư Lệ khẽ lên tiếng, giọng điệu nũng nịu vô cùng.

Hắn đẩy cửa bước vào, đi đến bên cạnh giường của nàng, tiện tay sờ lấy quả sơ ri đỏ căng mọng, hắn nói:

- Đêm qua vất vả cho nàng rồi ... chút nữa, nàng chuẩn bị tư trang, theo ta đi chinh phạt Vu Tộc!

Chu Tư Lệ khẽ gật đầu, ánh mắt vô cùng vui vẻ, đã lâu rồi, nàng mới được cùng hắn ra ngoài hành sự như vậy.

Chu Tư Lệ khoác vào đạo bào, cất bước theo hắn rời khỏi gian phòng, phía sau là Thiên Cẩu, đi về phía đại sảnh của Tần thế gia, đón tiếp cự đầu của các phương thế lực tề tụ, chuẩn bị họp mặt cho cuộc chinh phạt sắp tới.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.