Người Hạ gia liên tục bỏ mình, ý chí chiến đấu của những kẻ ngoan cố cầm cự cũng bị ảnh hưởng, tụt dốc không phanh, trên khuôn mặt của bọn họ bây giờ tràn đầy sự lo lắng và sợ hãi.
Hạ gia mang theo trên dưới năm ngàn thủ hạ, vậy mà giờ đây chỉ còn lại trên dưới trăm người.
Chân chính mà nói đây là một cuộc thảm sát với Hạ gia.
Mấy vị trưởng lão còn sống sót, sớm đã chết tâm, cố gắng cầm cự những phút cuối, bởi vì bây giờ bọn họ có trở về Hạ gia thì sống cũng không bằng chết.
Đại kế mấy ngàn năm, phút chốc bị hủy hoại trước mặt bọn họ, lần thất bại này thảm hại đến nỗi, mấy lão không còn một chút mặt mũi nào để đối diện với đồng tộc, thậm chí là người cùng chi hệ.
Hạ gia bỏ ra bao nhiêu tâm huyết, bao nhiêu năm xây dựng căn cơ ở chỗ này, vậy mà giờ đây, chỉ còn một núi xương trắng, cùng với huyết hà của Hạ gia nhuộm đỏ mặt đất, chảy dọc sườn núi hòa vào dòng suối bên dưới.
Thánh nữ đời này của bọn họ, hiện bị giam lỏng ở Tần thế gia, làm chiến lực bọn họ giảm sút một mảng lớn, nếu như có nàng, mọi chuyện đã khác.
Tình thế bây giờ của bọn họ quả thực chỉ có thể dùng một câu để hình dung, binh bại như núi đổ!
Mọi đường đi nước bước của Tần Vũ, thoạt nhìn như những nước cờ vây rời rạc, ấy vậy mà khi tích lũy đủ, một quân cờ trơ trọi, hợp với những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3277547/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.