Trời chiều, càng lúc càng tối, lại thêm trời mưa, làm cho bầu trời một màu u ám xám xịt.
Tầm nhìn càng lúc càng bị hạn chế, ánh sáng càng lúc càng mờ nhạt như đốm lửa còn sót lại tàn nhanh trong đêm đen vậy.
Hạ Thiên Luật rút kiếm ra khỏi ngực nam thanh niên nằm gục trên mặt đất, hắn vẩy kiếm làm máu văng tung tóe ra xung quanh, hòa nhanh vào nước mưa, làm dòng chảy trở nên đỏ trong chốc lát rồi nhanh chóng nhạt đi bởi hạt mưa đang không ngừng rơi.
Qua một hồi tử chiến, hắn cũng đã cạn kiệt chân khí, tinh thần cũng có chút uể oải, hắn cắn nát viên hồi khí đan trong khoang miệng, rồi nuốt xuống.
Hạ Thiên Luật đưa mắt nhìn xa xa về phía trước, đồng tử hắn đột nhiên mở lớn vì kinh ngạc rồi chuyển sang cấp bách, co rụt lại.
- Có địch nhân!
Hắn hét thảm.
Bách Quỷ Quân Doanh như một đoàn ma binh, lao ra từ trong vùng tối tăm của khu rừng mà ập đến chỗ đội ngũ hắn đang đứng.
Đám người Hạ Thiên Luật đang ngay lúc sức cùng lực kiệt, gặp phải tập kích bất ngờ, lập tức vỡ trận, như ong vỡ tổ.
Choang! Choang!
Bành! Bành! Bành!
Hạ Thiên Luật được cao thủ Độ Kiếp Kỳ bọc hậu, sợ hãi tháo chạy trối chết, hắn lấy ra pháo hiệu, bắn thẳng lên bầu trời, cầu cứu Hạ Khinh Nhu.
Hạ Khinh Nhu ở phía bên kia bờ rừng, thấy pháo hiệu cầu cứu, cũng không mấy đoái hoài đến, bởi hắn còn có việc quan trọng hơn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3277537/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.