Bầu không khí trong khu rừng lúc này cứ như cơn mưa rào vậy, từng cơn từng cơn dữ dội, càn quét khắp mọi ngóc ngách của dãy sơn mạch.
Tu sĩ có mặt ở đây, ai ai cũng hết sức căng thẳng, đăm đăm tập trung vào mục tiêu của bản thân họ, dù không ai nói lời nào, dù không xảy ra giao tranh, nhưng khu rừng vẫn vô cùng ảm đạm và căng thẳng.
Không khí ngột ngạt đến khó thở! Mà cái bầu không khí này rất dễ phát sinh ra xung đột, chỉ cần có một mồi lửa mà thôi.
Tần Vũ vẫn đứng yên ở chỗ cũ, bên trong trận pháp che giấu hành tung, nhìn ngắm cơn mưa bên ngoài, hắn lại ra lệnh.
- Đã đến lúc thực hiện bước tiếp theo, các ngươi đi đi!
- Tuân mệnh!
Một đám thủ hạ trên dưới mười lăm người, mặc đủ loại trang phục tà đạo, dường như là trang phục đặc trưng của mỗi giáo phái trong giới tà đạo, lập tức tản ra xung quanh.
Tần Vũ hắn thừa biết mưu đồ của bọn chúng lần này là gì, hẳn là không ít kẻ muốn mượn chuyện này làm tiền đề, sau đó nhân cơ hội cấu kết đồng minh, lôi kéo phe cánh đối đầu với hắn.
Nhưng chuyện này làm sao hắn có thể để nó dễ dàng xảy ra được chứ.
Tần Vũ như một vị nhạc trưởng, đứng yên trên bục cao, dùng bàn tay ma thuật của mình điều khiển tiết tấu của dàn giao hưởng bên trong sâm lâm.
Hắn đẩy lên một nốt cao trào, cao trào đến đỉnh điểm.
Oành!
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3277532/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.