Từ nhỏ đã có quá nhiều người thích Ngụy Tu, đương nhiên hắn biết rõ Bạch Diệc thích hắn, bắt đầu thật lâu về trước, thư tình nặc danh vẫn luôn không đứt đoạn, hắn ngẫu nhiên nhìn thấy bút tích của cô trên báo bảng đen khuôn viên trường, hắn đã sớm nhận ra.
Nhưng Ngụy Tu thật sự không nghĩ tới thời điểm cô đưa thư tình đều nặc danh, hiện tại lại dám trắng trợn táo bạo hỏi ra như vậy.
Thần sắc Ngụy Tu có chút ngạc nhiên, mím môi, không nói gì.
Long Điềm Điềm đoán được khẳng định đức hạnh này của hắn, bước nhanh đi đến trước mặt hắn, nhón mũi chân, giả bộ muốn hôn hắn, Ngụy Tu phản ứng rất nhanh chóng, ấn lấy bả vai Long Điềm Điềm đẩy cô ra.
Nhíu mày lại.
Long Điềm Điềm lui về phía sau hai bước ổn định, ở trong đầu hỏi hệ thống, "Chụp được rồi sao?"
Hệ thống trả lời —— đương nhiên!
Tiếp theo lại không mở miệng, nó cảm thấy đây là đang trợ trụ vi ngược*.
[* 助纣为虐 (Trợ trụ vi ngược): nối giáo cho giặc, giúp người xấu làm điều ác.]
Long Điềm Điềm đạt được mục đích, liếm liếm môi, hừ cười một tiếng, chậc chậc chậc, "Đến mức này sao? Phản ứng kịch liệt như vậy, không biết còn tưởng rằng tôi làm gì cậu."
Long Điềm Điềm nhìn Ngụy Tu chưa hồi hồn lại, còn nói thêm, "Cậu biết tôi thích cậu, lúc trước lại lạnh nhạt với tôi như vậy, sáng hôm qua quyết định từ bỏ, hôm nay cậu lại tìm đến, tìm đến lại không cho chạm vào, được rồi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vai-ac-xuyen-thanh-nu-chu-nguoc-van/2733406/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.