Chương trước
Chương sau
Thần thông của Vân Chủ Thần đang muốn thi triển, đột nhiên cảm thấy bộ cung tiễn này của đối phương, truyền đến một loại uy hiếp không giống với cảnh giới thực lực của đối phương. Loại uy hiếp này, nằm trên cảnh giới Chủ Thần!
Một cảm giác bất an mạnh mẽ nảy sinh trong lòng. Vân Chủ Thần thân biến ngàn vạn, nhưng phát hiện cung tiễn kim quang ngàn trượng kia như có thể nhìn thấy tất thảy chân tướng, nhìn ra tất cả huyễn tượng của hắn.
Loại rung động này, làm cho Vân Chủ Thần cảm thấy một cảm giác hoảng sợ khó hiểu lan ra khắp toàn thân. Một cảm giác chết chóc chưa từng có đột nhiên nảy sinh trong đầu hắn.
- Giết, giết!
Từng thanh âm hung bạo văng vẳng trong thần thức của Tần Vô Song, không ngừng gào thét. Thanh âm này, giống như lời chú có thể đem người đưa vào mà cảnh, vô cùng chói tai, làm cho máu nóng trong Tần Vô Song sục sôi, một cỗ sát ý tuôn ra trong thần thức của hắn.
- Giết!
Trong Thần Tú Cung, dục vọng công kích của Tu La Vương đã lên tới đỉnh điểm.
Vù!
Thần Tú Cung bắn ra quang mang kim sắc rực rỡ cả tinh hà, chín mũi tên như chín mặt trời nóng bỏng, đem theo sức tàn phá cả tinh hà, ầm ầm quét tới.
Nhe nanh múa vuốt như chín con Xích Long, đem huyễn tượng của Vân Chủ Thần xé nát thành mảnh vụ, dưới lực công kích như vậy, phòng ngự của Vân Chủ Thần như bã đậu phụ, nát ra như cám.
Sự tuyệt vọng chưa từng trải qua, làm cho Vân Chủ Thần trong nháy mắt cơ hồ mất đi năng lực phán đoán. Đúng lúc đó, Phong Chủ Thần từ xa quan chiến, ý thức được không ổn, thần thức truyền âm nói:
- Lão Nhị, cẩn thận, ma cung này có chút cổ quái!
Phong Chủ Thần trong lúc nói, không nghĩ gì, hai tay rung lên, hai tay ném Bát Giác Liên Hoa Chùy vọt lên trời cao, hướng phía bên này đập tới.
Hiển nhiên, Phong Chủ Thần cũng ý thức được, phải nhanh chóng cứu viện. Nếu không, kẻ cùng hắn hợp tác mấy chục năm, huynh đệ tâm phúc nhất, sẽ mất mạng ở đây. Nguồn: truyentop.net
Bát Giác Liên Hoa Chùy bay lên trời cao, tám cánh hoa bắn ra từng vòng gợn sóng, khí lưu hiện ra ba màu màu hồng, xanh nhạt và da cam vô cùng chói mắt.
Bên trong gợn sóng, Bát Giác Liên Hoa Chùy hoàn toàn giãn mở ra, giống như một đóa hoa sen khổng lồ, ở trên tinh hà phát ra quang hoa rực rỡ.
Tần Vô Song ngẩng mặt nhìn lên, khí lưu của tám cánh hoa sen kia, giống như bốn cặp cánh, nhẹ nhàng khép mở, đem đến cho hắn ấn tượng thị giác sâu sắc.
Ở bên dưới tám cánh hoa, thân hình Tần Vô Song trở nên vô cùng nhỏ bé, giống như một con kiến ở dưới gốc đại thụ.
Chỉ thấy tám cánh hoa kia rung lên một cái, đột nhiên, Bát Giác Liên Hoa Chùy chợt nghiêng đi, ầm ầm đập tới. Ba đạo quang mang, ngưng thành ba đạo cự chùy, hướng về phía Tần Vô Song mạnh mẽ đập xuống!
Bát Giác Liên Hoa Chùy này là Thiên Tôn Thần Khí, thi triển ra, khí thế đột nhiên hiển lộ ra. Tần Vô Song chỉ cảm thấy bầu trời phía trên đột nhiên như sụp xuống.
Từng cỗ uy áp cường đại, làm cho khí lưu bốn phía đột nhiên giống như một khối keo đặc, đem thân thể hắn cuốn chặt lấy, trong chớp mắt, Tần Vô Song liền cảm thấy cảm giác trời rung đất lở.
Tần Vô Song không nghĩ nhiều, Thần Tú Cung vốn dĩ đang vây lấy Vân Chủ Thần cơ hồ không cần nhiều dẫn đạo, quay đầu tấn công lên phía trên.
Tám mũi Xạ Nhật Tiễn, dưới sự dẫn đạo của Thần hồn cường đại của Tu La Vương, không ngờ rất có chủ đích nhắm vào tám cánh hoa kia bắn tới.
Còn một mũi Xạ Nhật Tiễn, không ngờ vòng qua Bát Giác Liên Hoa Chùy, bắn nát tầng mây, hướng về Phong Chủ Thần đang trong bóng tối bắn tới.
Đây là một mũi tên phẫn nộ, một mũi tên đỉnh cao!
Phong Chủ Thần cảm thấy tiễn này tốc độ cực nhanh, không ngờ cực kỳ chuẩn xác, nhằm trúng mi tâm của hắn mà bắn tới. Phong Chủ Thần thấy tên này có thế phá nát tầng mây và uy thế của Bát Giác Liên Hoa Chùy, vô cùng kinh ngạc, không dám chậm trễ, biến thành một luồng gió, né tránh mũi tên kinh hoàng này!
Mũi tên biến thành kim quang, giống như một con Kim Long trong hư không, theo sát Phong Chủ Thần, bám đuổi gắt gao, có khí thế không chết không dừng. Tần Vô Song tức giận, không ngờ trong trận quyết đấu của Chủ Thần lại có kẻ không biết xấu hổ đánh lén sau lưng. Mà kẻ đánh lén này hiển nhiên cũng là cường giả cấp độ Chủ Thần. Không còn nghi ngờ gì nữa, kẻ đánh lén này, đến cùng Vân Chủ Thần, chỉ có thể là Chủ Thần còn lại của Đại lục Phong Vân, Phong Chủ Thần.
Đúng lúc đó, bên tai Tần Vô Song truyền tới một thanh âm rất bình thản:
- Thiếu chủ, chuyên tâm đối phó Vân Chủ Thần, tiểu nhân đánh lén sau lưng để ta!
Thanh âm của Âm Ma Thiên Tôn, nhất thời làm cho Tần Vô Song được cổ vũ rất nhiều.
Một chọi một, hắn căn bản không sợ Vân Chủ Thần. Dựa vào thực lực của Thần Tú Cung và Thiên Chi Khuê Lang song kiếm, đủ để giành được ưu thế áp đảo.
Nếu Phong Vân hai vị Chủ Thần liên thủ, vậy phải dùng đến bảo vật giữ nhà Xích Dương Kim Thân Tháp. Lúc này, Tần Vô Song không muốn dùng Xích Dương Kim Thân Tháp, bộc lộ quá nhiều quân bài tuyệt đối không phải là việc tốt gì!
Đặc biệt bảo vật như Xích Dương Kim Thân Tháp, nhất định là vô cùng thu hút sự chú ý. Nếu dùng, nhất định phải chém sạch giết sạch, nếu để cho kẻ nào đó trốn thoát, bộc lộ bảo vật này sẽ là phiền phức to lớn.
Xích Dương Thánh Hoàng năm xưa ở Vũ trụ Đại La, là Thánh Hoàng cường giả nổi tiếng, trong số tất cả các Thánh Hoàng cường giả, đủ tư cách là một trong mười người mạnh nhất. Bảo vật để lại của hắn, nhất định là có sức hấp dẫn rất lớn!
Thần Tú Cung vừa động, Xạ Nhật Tiễn liền bị triệu trở lại. Bát Giác Liên Hoa Chùy vốn dĩ bị Xạ Nhật Tiễn bám lấy, cũng lập tức rời ra.
Phong Chủ Thần vốn dĩ có chút căng thẳng, đột nhiên áp lực mất đi, trong lòng không khỏi mừng thầm, nói với Vân Chủ Thần:
- Lão Nhị, chúng ta hợp lực thôi động Thiên Tôn Thần Khí, tiêu diệt bọn chúng!
Hắn cũng biết rất rõ, Vân Chủ Thần đấu một mình không thể đấu được với tên tiểu tử đó, đổi lại là hắn, kết quả cũng vẫn như vậy.
Do đó, hắn hy vọng Vân Chủ Thần liên thủ cùng hắn, hợp lực phát huy uy lực mạnh nhất của Thiên Tôn Thần Khí, giết chết tên tiểu tử lai lịch bất minh này.
Trong mắt hắn, tên tiểu tử này mà bị tiêu diệt, Đại lục Thiên Huyền đã nằm trong tay. Mà tên tiểu tử này, chỉ là một bất ngờ nho nhỏ trước khi bọn chúng chiếm được Đại lục Thiên Huyền mà thôi.
Phong Vân hai vị Chủ Thần không hổ là cặp đôi mấy chục năm, Thần hồn vừa giao lưu, liền hình thành hô ứng. Hai khối Chủ Thần Khí lưu, một khối mây một khối gió, không ngừng hô ứng, nâng đỡ Bát Giác Liên Hoa Chùy, dùng Phong Vân chi lực thôi động Bát Giác Liên Hoa Chùy.
Bát Giác Liên Hoa Chùy dưới sự thôi động của hai đạo Chủ Thần chi lực, uy lực tăng lên gấp năm ba lần, tám cánh hoa sen không ngừng phiêu động, không ngừng biến hóa ra các lại pháp tượng giương nanh múa vuốt, hướng về phía Tần Vô Song đánh tới.
Giữa Bát Giác Liên Hoa Chùy giống như thắp lên một ngọn minh đăng, bắn ra vô số quang hoa, vô cùng rực rỡ.
Quang hoa kia hiển nhiên có chút cổ quái, các loại huyễn tượng không ngờ trực tiếp kích thích ngũ quan.
Trong nhất thời, các loại huyễn tượng quay cuồng trong Thần hồn của Tần Vô Song.
- Ảo giác, đây là ảo giác!
Tần Vô Song không ngừng nhắc nhở mình, nhưng huyễn tượng trước mắt như có thể thấu hiểu tâm can hắn, biến hóa ra những cảnh tượng vô cùng thảm liệt, không ngờ đều có quan hệ với những người thân yêu nhất của hắn. Những cảnh tượng này làm Tần Vô Song vô cùng phiền não, dù biết đó chỉ là ảo giác, nhưng vẫn làm hắn có cảm giác buồn nôn!
May mà Thần hồn của Tần Vô Song vô cùng mãnh mẽ, không ngờ không hề bị ảo giác này mê hoặc, mục quang lãnh lẽo như dao, dán chặt vào ngọn minh đăng phía trên Bát Giác Liên Hoa Chùy kia, Thần Tú Cung mạnh mẽ bắn ra, Xạ Nhật Tiễn ầm ầm biến thành một đạo trường hồng kim sắc, bắn về ngọn minh đăng.
Trong tinh hà mênh mông, Xạ Nhật Tiễn cong cong bay đi, như một ngôi sao băng tuyệt đẹp, ầm ầm bắn về phía ngọn minh đăng kia.
Ầm!
Quang mang rực rỡ, làm tất cả các ngôi sao trong tinh hà đều ảm đạm. Trong trận chiến này, cảnh tượng rực rỡ nhất cuối cùng đã diễn ra.
Lần chạm trán thứ hai của Thần Tú Cung và Bát Giác Liên Hoa Chùy, trong giây phút này, đã phát triển tới đỉnh cao.
Phong Vân hai vị Chủ Thần trong đầu chỉ có một ý niệm: giết chết đối thủ!
Địch thủ đáng sợ này, trẻ trung như vậy đã có thân thủ khủng khiếp đến thế, nếu để hắn tự do phát triển, hậu quả sẽ rất đáng sợ.
Một chút cũng không do dự, hai người liên thủ, một lần nữa thôi động Bát Giác Liên Hoa Chùy, tám cánh hoa trong không trung nhanh chóng lay động, ngày càng nhanh hơn, vòng khí lưu bắn ra cũng ngày một lớn hơn, một vòng xoáy từ nhở thành lớn, không ngừng mở rộng, cuối cùng trở thành một vòng xoáy cực đại có thể nuốt cả các ngôi sao, cuốn về phía Tần Vô Song.
Đúng lúc đó, phía dưới Đại lục Thiên Huyền, đột nhiên một đạo thần quang vọt lên, trong không trung một cánh tay vươn ra tóm lấy, trực tiếp tóm vào Bát Giác Liên Hoa Chùy của trung tâm vòng xoáy.
Năm ngón tay bắt lấy, không ngờ đã đem cán của Bát Giác Liên Hoa Chùy kia tóm lấy.
Cục!
Vòng quay của Bát Giác Liên Hoa Chùy, không ngờ đã bị ngăn lại. Vòng xoáy cực đại, cơ hồ trong chốc lát cũng trở nên nát vụn, rải rác khắp phía dưới tinh hà.
Biến cố này làm Phong Vân hai vị Chủ Thần há hốc mồm.
Bát Giác Liên Hoa Chùy, đang xoay ở tốc độ cao đột nhiên bị phá nát, bị tóm gọn trong tay? Đây là chuyện thế nào chứ?
Không chút nghi vấn, thực lực của đối phương, mạnh hơn so với bọn họ quá nhiều, một ưu thế áp đảo. Giống như một đứa trẻ múa đao múa kiếm, vô cùng đẹp mắt, bất ngờ bị người lớn tát cho một cái lăn quay ra đất.
Cảm giác thất bại hoàn toàn này, làm cho Phong Vân hai vị Chủ Thần đột nhiên choáng váng, cả người cứng đơ như tượng đá.
Đại lục Thiên Huyền, từ khi nào đã xuất hiện đối thủ đáng sợ như vậy? Nếu thân thủ này là của Đại Càn Thiên Tôn, bọn họ đương nhiên không cảm thấy ngạc nhiên.
Tuy nhiên, hoàn toàn không có dấu hiệu gì, đột nhiên xuất hiện cảnh tượng kinh người như vậy, khó trách bọn họ có phản ứng khoa trương như vậy.
Giống như một tên trai tráng ngày ngày ức hiếp một tên ốm yếu, đột nhiên tới một ngày, kẻ ốm yếu kia một đấm đánh hắn lăn quay ra đất, sự bất ngờ này, không ngôn ngữ nào có thể miêu tả nổi!
Tuy nhiên, điều làm bọn họ kinh ngạc nhất không phải là sự xuất hiện của cường giả này. Trong tinh hà vô tận, một đóa quang mang nâng một thân ảnh lên. Mà thân ảnh này, khuôn mặt này, mới là thứ làm cho bọn chúng kinh ngạc nhất.
Người quen! Huynh đệ thân thiết nhất của bọn chúng, Lôi Chủ Thần. Sao lại thế này? Phong Vân hai vị Chủ Thần hoàn toàn choáng váng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.