Chương trước
Chương sau
Nếu nói Chủ Thần mạnh nhất của Đại lục Phong Vân đến đây, với thực lực hiện giờ của Âm Ma Thiên Tôn, chỉ có tám thành là không chống đỡ nổi. Nhưng loại cường giả kiêu ngạo như Âm Ma, đương nhiên sẽ không thừa nhận điểm này.
- Âm Ma, thực lực của ngươi rất mạnh. Nhưng mà, chúng ta hiện tại không cần đối đầu gay gắt với bọn chúng. Vạn nhất khiến Đại lục Phong Vân và Đại lục Thiên Tượng, hai đối thủ một mất một còn kết thành một đảng, tuyệt đối bất lợi đối với hoàn cảnh của chúng ta. Vì vậy, chúng ta hiện tại cần nhất chính là tranh thủ thời gian, trợ giúp chư vị khôi phục thực lực, mới là việc chính.
Âm Ma Thiên Tôn trầm ngâm một lát, gật đầu nói:
- Thiếu chủ nói rất đúng, đợi chúng ta khôi phục thực lực, lại tính sổ với bọn chúng.
- Được, chư vị, ba chiếc thang trời này, có một cái nghe nói là thông đến Tàng bảo khố gì đó. Ta có một đám đồng bạn đã tiến vào. Chúng ta cũng đi xem xem, thật sự có phải có bảo khố gì đó không?
Âm Ma Thiên Tôn thở dài nói:
- Chúng ta đi như vậy, mấy chục vạn huynh đệ chịu gặp nạn của Vạn Thần Mê Tông Điện, vứt bỏ ở đây, thật sự không đành lòng!
- Âm Ma, nếu ngươi không có cách nào dẫn bọn họ rời khỏi, vậy cũng chỉ có thể đi trước. Đợi thực lực của ngươi đủ mạnh, đủ để luyện hóa Vạn Thần Mê Tông Điện này, liền có thể giải cứu nỗi khổ khốn đốn của bọn họ.
- Thiếu chủ nói rất đúng, lưu lại nơi này, cũng là chuyện vô bổ.
Đừng thấy đội ngũ bọn họ có đến ba nghìn, nhưng trước khi thực lực chưa có khôi phục, nếu Đại lục Thiên Tượng và Đại lục Phong Vân liên thủ cùng đánh tới, thật sự không phải là thứ mà bọn chúng có thể chống đỡ được.

Thang trời cực dài, đội ngũ ba nghìn người đi lên, có vẻ vô cùng đồ sộ.
Sau khi người cuối cùng đi đến gần thang trời, không gian lại phút chốc đóng cửa.
Tiến vào không gian này, Tần Vô Song dùng thần thức truyền âm liên hệ với đám người Thiết Hoằng lại có thể lập tức liên lạc được. Đây thật sự là chuyện vui bất ngờ.
Bọn người Thiết Hoằng vẫn đang còn ở trong.
- Đội trưởng, chúng ta đều rất tốt. Ở đây thật sự có một bảo khố, nhưng mà, thực lực của chúng ta có hạn, không thể xâm nhập.
Tần Vô Song nói:
- Ở đó chờ, không được hành động tùy tiện. Chúng ta sẽ đến ngay!
Con đường này, mặc dù là thông tới Tàng bảo khố, nhưng cũng vô cùng gập ghềnh. Nhưng có Âm Ma Thiên Tôn mở đường, gập ghềnh cấp bậc này, đương nhiên là không hề có vấn đề.
Ngay cả đám người Thiết Hoằng đều có thể bình yên thông qua, huống hồ là bọn họ?
Ước chừng sau một canh giờ, liền theo khí tức của Thiết Hoằng, chiếu theo phương hướng của Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, cứ thăm dò tới, hội hợp thành công.
Thiết Hoằng nhìn thấy Tần Vô Song lại có thể dẫn theo Lôi Chủ Thần và Đinh Vân Độ cùng tiến đến, tất cả đều là ngây người ngơ ngác, sắc mặt tái nhợt.
- Đội trưởng, chuyện này…
Bọn họ cho rằng, Đội trưởng lại bị bọn Đinh Vân Độ khống chế, cho nên mới đến được nơi này.
Tần Vô Song cười cười:
- Mọi người không cần lo lắng, mấy vị này không phải là hai tên Chủ Thần lúc trước. Âm Ma, Đồ Ông, thúc giục một chút Thần hồn, để bọn họ lĩnh hội một chút.
Hai người này cười nói:
- Thiếu chủ đây chính là thủ hạ của ngươi sao? Thực lực giống như có chút yếu ớt!
So sánh với những Thái cổ ma đầu như Âm Ma, đám người Thiết Hoằng ở trước mặt, thật sự là có chút yếu ớt.
Tần Vô Song cười nói:
- Âm Ma, các ngươi đều là lão quái Thái cổ, bọn họ tu luyện mới bao lâu? Sau này đều là người nhà, không cần phân biệt cao thấp giữa chúng ta.
- Ha ha, không phải không phải. Ta thật ra muốn thu nhận mấy đồ đệ, kế thừa y bát của Âm Ma ta. Thiếu chủ ngươi không có ý kiến chứ?
Tần Vô Song cười nói:
- Đương nhiên không có ý kiến, ngươi thu nhận càng nhiều càng tốt. Lão quái cấp bậc Thiên Tôn giống như ngươi, không thu nhận đồ đệ đó là lãng phí.
Âm Ma Thiên Tôn miệng rộng vui vẻ:
- Ha ha, lời này của Thiếu chủ ta rất thích nghe!
Tần Vô Song thấy dáng vẻ ngây dại của đám người Thiết Hoằng, cười nói:
- Các ngươi cũng đừng ngẩn người nữa. Vị Âm Ma Thiên Tôn này, các ngươi gọi hắn là Âm Ma đại nhân cũng được. Hắn là cường giả cấp bậc Thiên Tôn, chính là cường giả mạnh nhất bị Vạn Thần Mê Tông Điện phong ấn, hiện giờ thoát vây nghe theo lệnh của ta. Tám vị này, đều là cường giả cấp bậc Chủ Thần, cùng với Âm Ma Thiên Tôn, xưng là Chín đại Ma Thần. Chỉ là, bọn họ hiện giờ cướp đoạt thân thể này, cảnh giới chưa ổn định, cho nên thực lực chỉ có bốn năm thành.
- Ha ha, Thiếu chủ, không cần giấu diếm chúng ta. Hai ba thành cứ nói thẳng là hai ba thành đi. Một khi đã không phải là người ngoài, chúng ta ở trước mặt người của mình, không chú trọng đến thể diện đâu.
Âm Ma cười ha ha nói.
Cường giả hung hãn giống như hắn, cho dù là cười ha hả, vẫn là mang tới cho người ta một loại lực áp bách rất mạnh, khiến người khác không kìm được cảm xúc có một loại kính sợ đối với hắn.
Đám người Thiết Hoằng, đều là cung kính nói:
- Âm Ma đại nhân, tám vị Chủ Thần đại nhân, vãn bối chúng ta, xin có lễ!
Cấp bậc Thiên Tôn, cấp bậc Chủ Thần, vừa đến đã có chín người. Chuyện này thật sự là trùng kích cực lớn đối với thần kinh của bọn họ, đặc biệt là Tiểu Giang, trực tiếp choáng váng.
Bọn họ vừa kinh hãi trước sự vĩ đại của đám người Âm Ma, càng giật mình hơn là, người thần bí như Đội trưởng, rốt cuộc còn giấu diếm bao nhiêu bí mật?
Làm thế nào ngay cả cường giả cấp bậc Thiên Tôn, cũng phải nghe lệnh của hắn?
Đinh Vân Độ và Lôi Chủ Thần, kiêu ngạo nhiều bao nhiêu, cường đại lớn bao nhiêu, bọn họ đều là tận mắt nhận thức qua, nhưng mà, hiện giờ Thần hồn đều bị người ta luyện hóa, thân thể bị người khác chiếm đoạt.
Sự kinh ngạc này, dập dềnh rất lâu trong lòng bọn họ, không thể bình tĩnh. Chấn động này, thực sự là quá cường liệt, hoàn toàn lật đổ nhận biết thông thường của bọn họ.
Lâm Kinh Phong thật ra cũng quang côn, đi tới:
- Vãn bối Lâm Kinh Phong, bái kiến chư vị cường giả đại nhân….
Âm Ma Thiên Tôn liếc mắt nhìn Lâm Kinh Phong, có chút giật mình:
- Thiên phú của tiểu tử này tựa hồ rất khá. Thiếu chủ, có thể cho ta nhận làm đồ đệ được không?
- Âm Ma, ngươi khẳng định muốn nhận hắn làm đồ đệ, đó là tạo hóa của hắn. Chỉ là có một chuyện, Lâm Kinh Phong này, là đệ tử quan môn của đệ nhất Chủ Thần Đại lục Phong Vân. Bị ta dùng Thần Cổ Khôi Lỗi khống chế Thần hồn, quy thuận với ta. Âm Ma, ngươi nhận hắn làm đệ tử, tương lai có khả năng dẫn tới đả kích của Phong Chủ Thần.
Âm Ma nhếch miệng:
- Chỉ là một Chủ Thần mà thôi. Cho ta hai trăm năm khôi phục, ta trực tiếp giết đến Vị diện Đại lục Phong Vân bọn chúng, giết bọn chúng thì có thế nào chứ?
Vì để thu nhận một đồ đệ, liền muốn tiêu diệt một Vị diện, cũng chỉ có dạng hung hãn giống như Âm Ma, bá chủ siêu cấp mới có thể làm được.
Những chuyện này, theo bọn họ thấy, cũng là lý nên làm. Giống như bọn họ bị cường giả mạnh hơn phong ấn ở Vạn Thần Mê Tông Điện, bọn họ mặc dù phẫn nộ, nhưng trong lòng cũng không có bao nhiêu hận ý ngập trời đối với kẻ phong ấn bọn họ là Xích Dương Thánh Hoàng.
Kỹ năng không bằng người ta, lại rơi vào trong tay người ta, đó cũng không thể chê.
Những lão quái Thái cổ này, đều là vô cùng thức thời biến tiến lui. Ngươi đánh hay không đánh lại người ta, không chỉ là một chữ hận có thể dùng. Chỉ có thể dùng một sách lược, nên làm gì không nên làm gì, nhưng đánh không lại, thì trốn tránh. Cùng lắm thì, sau này trốn xa một chút là được!
Tần Vô Song cười nói:
- Lâm Kinh Phong, nếu ngươi đồng ý, vậy thì bái Âm Ma làm sư phụ đi. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ ngươi bái Âm Ma làm thầy, thì cả đời phải tôn hắn làm thầy. Lấy kế thừa đạo của hắn làm nhiệm vụ của mình. Nếu chỉ là thuận theo ở bề ngoài, ta sẽ không tha. Quan hệ của ngươi với Đại lục Phong Vân cũng cần phải chặt đứt, biết chưa hả?
Lâm Kinh Phong gật đầu nói:
- Thuộc hạ nguyện ý chặt đứt tất cả quan hệ với Đại lục Phong Vân. Hơn nữa, Phong Chủ Thần nhận ta làm đồ đệ, ngay từ đầu liền chém giết tất cả thân nhân của ta, đoạn tuyệt tục duyên của ta. Ta và hắn chỉ có thân phận thầy trò, cũng không có tình cảm thầy trò. Nói khó nghe một chút, ta chính là một quân cờ, một quân cờ được hắn sắp đặt, phải kế thừa đạo thống của hắn mà thôi.
Âm Ma Thiên Tôn cười nói:
- Nói như vậy, Phong Chủ Thần đó thật sự là một nhân vật lợi hại. Trực tiếp giết sạch người nhà của ngươi, quyết đoán lắm, thủ đoạn lắm. Một khi hắn đã giết rồi, vậy đỡ cho ta phải đi động thủ. Ha ha, không có tục duyên, rất tốt! Lâm Kinh Phong, ngươi thật sự là tương đối thích hợp kế thừa đạo thống của ta.
Tần Vô Song xua xua tay nói:
- Được rồi, đừng quan tâm đến những nghi thức này trước. Thiết Hoằng, ngươi nói xem, Tàng bảo khố rốt cuộc chuyện như thế nào?
- Đội trưởng, đạo cấm chế chắn ngang ở đây, chúng ta căn bản không vào trong được. Tòa bảo tháp này, chính là Tàng Bảo Các. Chúng ta đã quét qua sáu tầng, nhưng sáu tầng này đều là bên ngoài bảo khố. Tầng trung tâm chân chính ở tầng thứ bảy. Chúng ta căn bản mở không ra, cũng không cách nào khởi động Truyền Tống Trận.
Tần Vô Song nhìn thấy đạo cấm chế trước mặt, quay đầu hỏi Âm Ma:
- Âm Ma, ngươi có nắm chắc mở ra không?
Trong mắt Âm Ma Thiên Tôn rất cao, nhìn một lát, lắc lắc đầu nói:
- Cho dù là ta ở trạng thái đỉnh phong cũng mở không ra. Đây là đại danh tác của Xích Dương Thánh Hoàng. Nếu ta đoán không sai, Vạn Thần Mê Tông Điện, Xích Dương Kim Thân Tháp. Đây cũng là hai đại bảo vật của Xích Dương Thánh Hoàng.
- Xích Dương Thánh Hoàng…
Đối với khắp Vũ trụ Đại La mà nói, Xích Dương Thánh Hoàng đó cũng là tồn tại cao nhất. Cho dù là Lý Huyền Phong thiên tài năm đó, cũng không dám tự xưng siêu việt hơn Xích Dương Thánh Hoàng.
Không hề nghi ngờ, Xích Dương Thánh Hoàng, chính là cường giả dưới Đại La Chí Tôn, tồn tại mạnh nhất trong Thánh Hoàng. Đặt song song với thực lực của hắn, cả Vũ trụ Đại La, cũng không vượt quá hai mươi người!
Cả Vũ trụ Đại La, vô số Tiểu Vũ trụ, vô số Tinh vực, vô số Vị diện, cường giả cấp bậc Thánh Hoàng nhiều vô kể, có thể đạt được danh hiệu mạnh nhất trong số Thánh Hoàng, đây cũng không phải là thổi phồng.
- Không được, không được, cần phải thông qua phương thức truyền tống mới có thể tiến vào tầng trung tâm. Muốn phá vỡ phong ấn, ha ha, trừ phi ta mạnh hơn Xích Dương Thánh Hoàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Âm Ma Thiên Tôn bất đắc dĩ lắc đầu, vẻ mặt cười khổ:
- Thiếu chủ, bảo vật của Xích Dương lão nhân, dương khí quá nặng, ta tiếp tục ở lại, cũng không thể luyện hóa được. Ta ở bên ngoài đợi!
Vừa nói, vừa lắc đầu đi ra ngoài, vẻ mặt kinh sợ, hoàn toàn là một dáng vẻ không dám lĩnh giáo. Giống như bị rắn cắn ba năm sợ không dám đụng vào nước vậy.
- Đúng rồi, Thiếu chủ, khí tức Ngũ Hành trên người ngươi rất thỏa đáng, không chỉ là dương cương đại khí, hơn nữa lại có khí âm nhu, đều vô cùng hưng thịnh, có lẽ ngươi chính là người có duyên. Nhưng mà, nhất định phải tìm được Truyền Tống Trận, khởi động Truyền Tống Trận mới có thể tiến vào. Nếu không tuyệt đối không thể ham bảo vật, uổng phí tính mệnh.
Đây tuyệt đối không phải là lời hù dọa suông, Tần Vô Song biết thực lực của cường giả Thánh Hoàng, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận của sư phụ Lý Huyền Phong mới dùng một chút đã biết bản lĩnh, đã vô cùng tuyệt vời rồi.
Còn Xích Dương Kim Thân Tháp này, một khi là bảo vật giữ nhà của Xích Dương Thánh Hoàng, nếu nói không có một chút mê hoặc nào, ai có thể tin chứ?
- Đội trưởng, ngươi phúc duyên thâm hậu, vẫn cần ngươi đến!
Tiểu Giang thở dài.
- Đội trưởng, bảo vật tìm được bên ngoài cũng rất nhiều, chúng ta không có phân chia, đều thu lại rồi. Đợi Đội trưởng đến phân phối.
Thiết Hoằng báo cáo nói.
- Chư vị, chuyện đến lúc này, ta cũng không muốn lừa gạt chư vị, tên hiện tại của ta, không phải là Vũ Tinh Hà, mà là Tần Vô Song. Chính là đến từ Vị diện Đại lục Thiên Huyền. Đại lục Thiên Huyền cũng giống như Ô Thước Tinh, cũng bị Đại lục Phong Vân nhòm ngó, ta thông qua trận pháp Thái cổ, đào thoát ra tu luyện, chỉ vì muốn chống lại xâm lấn của Đại lục Phong Vân đó mà thôi. Chư vị, nếu khẳng định có thể đồng cam cộng khổ với Tần mỗ ta, một ngày nào đó nếu có thành tựu, các ngươi đều có công lao.
Mọi người một trận ngạc nhiên, lập tức bày tỏ thái độ:
- Đội trưởng, bất kể ngươi tên là gì, chúng ta sớm đã quyết định rồi, Đội trưởng ngươi sai đâu đánh đó, hoàn toàn nghe theo ngươi!
- Đúng vậy, có thể cùng với Đội trưởng giống như ngươi, là phúc khí của chúng ta.
- Đội trưởng, ngươi đem con đường sống để lại cho chúng ta, dẫn đi hai đại Chủ Thần. Chúng ta đều rất cảm động, đều lập lời thề, thề sống chết cũng đi theo ngươi!
Ngay cả Sư Vương cũng đi tới:
- Tinh Hà đại nhân, không đúng, nên kêu ngươi là Vô Song đại nhân. Cự Thú Tộc chúng ta, cũng cảm động sâu sắc, nguyện ý nghe theo điều khiển của ngươi. Cộng đồng đối kháng với Đại lục Phong Vân!
Trong mắt Tần Vô Song lộ ra vẻ sát phạt:
- Đại lục Phong Vân, ngày vui của bọn chúng không còn dài đâu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.