Chương trước
Chương sau
Lôi Chủ Thần ngay cả nhìn rõ mọi việc, cũng không thể biết Lâm Kinh Phong đã trở thành con rối của người ta. Mà biểu hiện của Lâm Kinh Phong cũng không có bất cứ dị thường gì.
Lôi Chủ Thần mặc dù có chút cảm thấy khó tin, nhưng âm thầm mắt lạnh quan sát Lâm Kinh Phong, thử qua các loại biện pháp, có thể bảo đảm mười phần, đây xác thực là Lâm Kinh Phong, chứ không phải người khác mạo danh thế thân.
Tìm được Lâm Kinh Phong, Lôi Chủ Thần tâm tình rất tốt. Cho nên những người khác, hắn đương nhiên sẽ không quá để ý. Tu vi của đám người này, trong mắt hắn mà nhìn, chính là con kiến.
Lôi Chủ Thần vừa xuất hiện, lực chấn động quả nhiên là vô cùng. Tất cả đều hết sức lo sợ, áp lực tâm lý cực lớn, mặc dù Lâm Kinh Phong đột nhiên xuất hiện, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ, nhưng hành động bất ngờ này lại cứu vãn vận mệnh bọn họ tựa hồ tưởng rằng ắt phải chết.
Nhưng mà, trước mặt Chủ Thần cường đại này, bọn họ vẫn là nơm nớp lo sợ.
Đương nhiên, sợ hãi của Tần Vô Song, tự nhiên là có chút phóng đại. Trên thực tế, từ giây phút đầu tiên khi Lôi Chủ Thần xuất hiện, đầu óc của Tần Vô Song luôn chuyển biến không ngừng, suy nghĩ làm thế nào đối phó với cường giả đáng sợ này.
Nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có một chiêu Lâm Kinh Phong là có thể dùng được.
Bên trong sơn động, Lôi Chủ Thần nghe Lâm Kinh Phong giới thiệu một lần, ánh mắt dừng lại trên người Tần Vô Song:
- Ngươi chính là Tinh Hà, Vũ Tinh Hà?
- Đúng vậy, Lôi đại nhân!
Tần Vô Song rất đúng mực.
- Ha ha, ngoại giới hiện tại, tin đồn liên quan đến ngươi vô cùng náo nhiệt. Ngươi thật sự ở đây. Nói đi, ngươi là người của Đại lục Thiên Tượng, tại sao muốn nương tựa Kinh Phong?
- Lôi đại nhân, chúng ta tới từ Đại lục Thiên Tượng, chuyện này không sai. Nhưng mà, từ thời khắc Đại Huyễn Nhật Thần Cung đối phó với chúng ta, chúng ta đã không còn lựa chọn. Lẽ nào, vì chúng ta là tán tu của Đại lục Thiên Tượng, thì có thể để mặc cho Đại Huyễn Nhật Thần Cung bọn họ khinh dễ sao?
Lôi Chủ Thần gật gật đầu:
- Chuyện của các ngươi, ta thật ra có nghe nói đến. Nhật Đông Sơn của Đại Huyễn Nhật Thần Cung cũng thừa nhận chuyện này.
Lâm Kinh Phong nhân cơ hội nói:
- Lôi thúc thúc, Đại lục Thiên Tượng đấu tranh nội bộ mạnh mẽ như vậy, đối với chúng ta mà nói cũng không phải là chuyện xấu.
- Kinh Phong, chuyện ngươi làm vẫn là có chút lỗ mãng. Ngươi phải biết, ngươi không nói tiếng nào rời đi như vậy, có thể gây ra vấn đề cực lớn không.
Lâm Kinh Phong hắc hắc cười nói:
- Lôi thúc thúc, điệt nhi cũng biết làm như vậy có chút không thỏa đáng, nhưng vô cùng đúng lúc, vô cùng thủ đoạn.
- Được, các ngươi thăm dò thế nào rồi?
Lôi Chủ Thần thật ra không nghi ngờ hắn. Theo hắn thấy, Lâm Kinh Phong thu phục những người này, vẫn là không có vấn đề gì.
- Hắc hắc, chúng ta tìm hiểu được, con đường đi này, rất có thể có liên quan đến rất nhiều tin đồn Thái cổ. Điệt nhi là muốn biết ở đây có phải có kho báu cất giấu gì lớn không. Bây giờ Lôi thúc thúc ở đây, có thúc chủ trì đại cục, vậy thì quá tốt rồi.
Lôi Chủ Thần trầm ngâm một lát:
- Lâm Kinh Phong, ta tới đây, kỳ thực chủ yếu vẫn là tìm ngươi. Đáng tiếc Tuyết Điêu Vương và Đại Tượng Vương, bọn họ không chịu nói ra tình hình thực tế…
Biểu tình của bảy đại Thú vương, nhất thời có chút buồn bức, dáng vẻ rất uể oải.
Lâm Kinh Phong cười ha ha nói:
- Cũng trách ta lúc đó bức bách quá đáng, bọn họ không dám vi phạm mệnh lệnh của ta. Lôi thúc thúc, chuyện này cũng là hiểu lầm. Ta thực sự không muốn tiết lộ tin tức ở đây. Nhất là không muốn người của Đại lục Thiên Tượng có được tin tức.
Lôi Chủ Thần gật gật đầu:
- Kinh Phong, chuyện này nếu ngươi làm tốt, trái lại là một chuyện chấn động lớn, Phong Chủ Thần nhất định sẽ rất vui mừng.
- Còn cần Lôi thúc thúc chủ trì đại cục!
Lâm Kinh Phong lại thăm dò.
Lôi Chủ Thần cũng không biết Lâm Kinh Phong trước mặt sớm đã không phải là Lâm Kinh Phong trước kia rồi, cũng không khó hiểu, mà là trầm ngâm nói:
- Kinh Phong điệt nhi, hiện giờ cường giả của Đại lục Thiên Tượng đến rất nhiều, trong đó còn có Chủ Thần xuất hiện. Ta tới đây, cũng không thể trì hoãn quá lâu!
Lời này chính là lời Lâm Kinh Phong muốn nghe, cũng là tất cả bọn họ đều muốn nghe được nhất.
- Lôi thúc thúc, ngươi phải rời đi sao?
Lâm Kinh Phong ra vẻ giật mình.
- Ha ha, lưu lại có lẽ cũng không sao. Ngoại giới hiện tại thế cục còn chưa đến lúc mất khống chế. Ngày mai chúng ta sẽ thăm dò nhanh hơn, xem xem nơi được xưng tụng là Ác ma nguyền rủa này, rốt cuộc có bí mật gì. Kinh Phong a, ta có dự cảm, nơi này, tuyệt đối không đơn giản.
Nghe được lời này, đám người Tần Vô Song đều buồn bực không thôi.
Nhưng Tần Vô Song đầu óc rất linh hoạt, nghe được cách nói thế cục ngoại giới vẫn chưa mất khống chế, trong lòng chủ ý càng kiên định. Quay đầu liếc mắt nhìn Sư Vương, Sư Vương lại khẽ khàng gật gật đầu.
- Lôi đại nhân, Lâm công tử, các ngươi nói chuyện đi. Đám thuộc hạ xin cáo lui trước!
Lôi Chủ Thần không nói, Lâm Kinh Phong trái lại đĩnh đạc xua xua tay:
- Đi xuống đi, các ngươi ở đây, hai thúc cháu ta nói chuyện cũng không thoải mái.
Bọn người Tần Vô Song làm bộ "như được đại xá", đi ra ngoài.
Lôi Chủ Thần nhìn theo bọn họ đi ra ngoài, mới hỏi nói:
- Kinh Phong, đám người này, có thể tin cậy được không?
Lâm Kinh Phong cười lạnh nói:
- Bọn Vũ Tinh Hà chỉ như chó nhà có tang, không dựa vào sự che chở của chúng ta, cũng không còn đường nào để đi. Hơn nữa, ta đã hứa với bọn chúng, một khi khai phá được kỳ ngộ gì, nhất định sẽ chia chút lợi lộc cho bọn chúng. Cưỡng bức, đe dọa, dụ dỗ, bọn chúng không thể không nghe lời!
Lôi Chủ Thần rất là vui mừng, cảm thấy đứa cháu này thật sự là thành thục lên rất nhiều.
- Làm tốt lắm, nhưng mà, cần phải chủ ý chừng mực, không thể quá dễ tin vào người khác. Nhất là đối với Vũ Tinh Hà đó, phải đề phòng một chút!
- Yên tâm đi, Lôi thúc thúc, Vũ Tinh Hà này, cũng xem là thiên tài kiệt ngạo bất tuân. Chỉ tiếc, là một tán tu không có môn hộ dựa vào. Ta là muốn thu phục hắn, sau này làm trợ thủ đắc lực, bằng không, ta sẽ không khách khí với bọn chúng như vậy?
Lôi Chủ Thần gật gật đầu, nếu điệt nhi đã có dự tính như vậy, hắn thật ra không có gì để nói. Nếu như ngươi muốn kẻ khác quyết một lòng, dù sao cũng phải lấy ra chút dáng vẻ đạo đức thu phục lòng người.
Đi ra ngoài động phủ, tất cả mọi người tìm được một chỗ rộng rãi, liền hạ trại tại chỗ. Mọi người đều xúm lại một chỗ, không dám lên tiếng, mà là dùng thần thức nói chuyện.
Trong không gian nhỏ như vậy dùng thần thức trao đổi nói chuyện, thật ra không cần lo lắng bị Chủ Thần tìm được thần thức. Dù sao, phạm vi trao đổi của thần thức, căn bản không có kéo dài ra ngoài.
- Sư Vương, chạy nhanh thông báo với tất cả thủ hạ đắc lực của ngươi, tổ chức Thú Triều, kêu bọn chúng rải rác tin đồn, trùng kích vào căn cứ của Đại lục Thiên Tượng.
- Trùng kích căn cứ của Đại lục Thiên Tượng?
- Đúng vậy!
- Một khi muốn để Lôi Chủ Thần rời khỏi, trùng kích căn cứ của Đại lục Phong Vân mới đúng.
- Ha ha, Sư Vương, ngươi chỉ biết một mà không biết hai. Ngươi trùng kích căn cứ của Đại lục Phong Vân, Lôi Chủ Thần cần phải tự mình ra mặt sao? Bắt buộc các ngươi ra ngoài chủ trì đại cục, lão nhân gia hắn ngồi không hưởng lợi!
Sư Vương rùng mình, cảm thấy lời của Tần Vô Song rất có đạo lý. Trùng kích căn cứ của Đại lục Thiên Tượng, chính là việc Lôi Chủ Thần thích nhìn thấy.
Một khi trùng kích căn cứ của Đại lục Thiên Tượng, lại phối hợp với tin đồn, Đại lục Thiên Tượng không thể chịu để yên, nhất định sẽ thăng cấp trên diện rộng mâu thuẫn với Đại lục Phong Vân, đến lúc đó, Lôi Chủ Thần muốn không đi cũng khó.
Hắc Dực không kìm được gật đầu, nhìn thần tình của Tần Vô Song, rõ ràng có thêm rất nhiều vẻ sùng bái. Chủ nhân này, thật sự là lợi hại!
Ở trước mặt Chủ Thần, có thể tay nghề điêu luyện như vậy, khí phách và dũng cảm này, thực sự không phải là thứ mà bọn họ có thể so sánh được.
Chí ít từ tình hình trước mắt mà nhìn, hắn đột nhiên sử dụng một chiêu, xác thực đã khóa chặt Lôi Chủ Thần. Vận mệnh hẳn phải chết của mọi người, đột nhiên được cứu vãn, cảm giÁc may mắn tìm được đường sống trong cái chết, càng khiến tất cả bọn họ tràn đầy tự tin đối với Tần Vô Song.
- Sư Vương, nhớ kỹ, trùng kích vào căn cứ của Đại lục Thiên Tượng chỉ là một điệu bộ, không thể quấn chặt lấy để chém giết. Đó là một động tác giả, mục đích là muốn mâu thuẫn hai bên thăng cấp, khiến Đại lục Thiên Tượng cảm thấy Đại lục Phong Vân xui khiến Thú Triều làm. Sau đó, lại nghĩ cách, đem tin tức Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc cất giấu kho báu lớn truyền ra ngoài. Càng mê hoặc càng tốt!
- Đem tin tức trong này truyền ra ngoài?
Sư Vương lại ngây người sửng sốt, đây không phải là tự tìm phiền phức cho mình sao?
- Sư Vương, tình hình hiện tại là, chúng ta cần phải khiến thế cục hỗn loạn, mới có thể khiến Lôi Chủ Thần rời khỏi. Chúng ta mới có thời gian tiếp tục hành động. Cho dù chúng ta chỉ dẫn đầu mười ngày nửa tháng, tiên cơ này cũng đủ rồi. Nếu chiếm được tiên cơ còn không cách nào thu lợi, đó chỉ có thể nói, phúc duyên của chúng ta không đủ. Chúng ta muốn Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc trở thành nơi thị phi, để hai nhà bọn chúng chém giết. Chỉ có như thế, chúng ta mới có đường sống chu toàn. Bằng không, Lôi Chủ Thần lười không đi, chúng ta căn bản không có bất cứ cơ hội nào!
Tần Vô Song tuyệt đối không phải tự coi nhẹ mình. Uy năng của Lôi Chủ Thần quá mạnh. Cho dù là một ánh mắt, một động tác, cũng có thể khiến bọn họ cảm thấy run sợ kinh ngạc. Dưới loại không khí uy áp này, muốn làm trò gì mờ ám, hiển nhiên là không có khả năng.
Ưng Vương ở bên cạnh tán đồng nói:
- Sư Vương bệ hạ, Tinh Hà đại nhân nói không sai, đây là cách duy nhất trước mắt của chúng ta. Nếu thế cục bất loạn, Lôi Chủ Thần không đi, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ để lộ ra sơ sót. Tà thần này, ta không muốn ở thêm với hắn dù chỉ một ngày!
- Đúng vậy, Sư Vương, quyết định đi!
- Sư Vương, quyết định đi!
Sư Vương gật đầu, bắt đầu lấy thần thức tuyên bố mệnh lệnh.

Mặc dù Tuyết Điêu Vương và Đại Tượng Vương gặp nạn, nhưng thủ hạ chính quy của Sư Vương, rất nhiều Trưởng lão, Hộ pháp, thực quyền rất lớn. Phát động Thú Triều, những chuyện này Trưởng lão trái lại là người chủ sự!
Chỉ cần thời gian một buổi tối, mấy trăm vạn Thú Triều, biết được tin tức Tuyết Điêu Vương và Đại Tượng Vương bị hại, đều tức giận, linh thú của toàn bộ Cự Thú Tộc đầy khắp núi đồi, toàn bộ tuôn ra, tìm kiếm hung phạm.
Khi biết được hung phạm là người của Đại lục Thiên Tượng, Thú Triều càng điên cuồng.
Mấy trăm vạn Thú Triều, bắt đầu hướng về căn cứ của Đại lục Thiên Tượng điên cuồng xuất phát. Thú Triều khởi động, loại tai họa đáng sợ nhất của Ô Thước Tinh, lại một lần nữa kéo đến. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Những nơi Thú Triều kéo đến, tựa hồ là một đống hỗn độn, toàn bộ bị san thành bình địa.
Đại lục Thiên Tượng căn bản không ngờ rằng, nơi Thú Triều xông đến lại là căn cứ của bọn chúng. Chờ bọn chúng phản ứng lại, đã chịu tổn thất cực lớn rồi.
Tình hình chiến đấu, không ngừng thăng cấp!
Tất cả, đều đang tiến hành trong tiết tấu kế hoạch của Tần Vô Song. Tin đồn nổi lên khắp nơi, các loại tin đồn bản cũ, cũng không ngừng toát ra.
Phía bên Đại lục Thiên Tượng, biết được Thú Triều là do Đại lục Phong Vân phát động, cũng bắt đầu bạo phát. Nhất là Chủ Thần Đinh Vân Độ, vạn phần khiếp sợ. Hắn ngàn vạn lần không ngờ rằng, Đại lục Phong Vân lại lớn mật gây sự như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.