Lâm Kinh Phong không thẹn là đệ tử chân truyền của Chủ Thần, mặc dù bị Tần Vô Song một lời nói toạc ra, nhưng sau khi tâm thần khẽ rùng mình, liền khôi phục lại bình tĩnh, cũng không có vì những lời này của Tần Vô Song, mà rối loạn lòng người.
Chậm rãi thu bảo kiếm giống như ánh trăng trong tay lại, nhàn nhạt cười nói:
- Nếu ngươi đã muốn nhận thức Chủ Thần Khí, xem ra, là có hy vọng đạt được. Rất tốt, nếu ngươi có thể thắng ta, cái đầu này của ta, và Chủ Thần Khí trong tay, ngươi có thể lấy đi. Nhưng mà, ta cũng muốn biết, ngươi có bản lĩnh gì?
Tần Vô Song cười ha ha nói:
- Đừng hỏi ta có bản lĩnh gì, chỉ cần biết, ta có đủ bản lĩnh đoạt lấy Chủ Thần Khí của ngươi!
- Quả nhiên rất điên cuồng!
Lâm Kinh Phong lạnh lùng nói:
- Hy vọng thực lực của ngươi cũng có thể điên cuồng giống như khẩu khí của ngươi! Bằng không…
- Cường giả của Đại lục Thiên Tượng ta, từ trước đến nay dám nói thì có thể làm được. Chuyện không làm được, chưa bao giờ huyênh hoang. Lâm Kinh Phong, ba chiêu, ta chỉ có ba chiêu. Ngươi tiếp được, xem như ngươi thắng!
Tần Vô Song xòe ra ba đầu ngón tay.
Lâm Kinh Phong không giận chỉ cười:
- Ta nói các hạ, ngươi tưởng rằng hai chúng ta là trẻ con vật lộn sao? Loại cách con nít chọc giận ta, thú vị lắm sao?
- Không không không, ba chiêu, ngươi nhìn kỹ đi!
Tần Vô Song cười cười:
- Thiên tài của Đại lục Phong Vân, nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-trung-tinh-ha/3247342/chuong-949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.