Tần Vô Song thấy Lý Bố Y xuất hiện trong hoàn cảnh này thì thấy kỳ lạ. Trong trí nhớ của hắn, Lý Bố Y là một ẩn sĩ đùa giỡn phong trần, có vài lần chăm sóc đến Tần Vô Song hắn nhưng đều hành sự thần lặng, hiển nhiên là không muốn lộ diện. Không ngờ lần này Lý Bố Y tiền bối lại xuất hiện, hơn nữa nghe khẩu khí cũng là ra mặt vì Tần gia. Một tiếng Dương lão đệ đã nói rõ quan hệ giữa hai bên. Đương nhiên là Tần Vô Song không hiểu, những người khác trong Tần gia cũng không hiểu, nhưng trong trường hợp này im lặng là sự lựa chọn tốt nhất. Kinh ngạc nhất vẫn là những người phía dưới đài. Cuộc thi đấu tranh giành ngôi vị Thiên Đế vô diễn ra vô ác liệt và đẹp mắt, nay đã phân định thắng thua. Không ngờ cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc lại ra mặt cứu Tân Thiên Vấn. Ngay khi mọi người đều cảm thấy Tần gia đã thỏa hiệp thì bỗng lại xuất hiện một cường giả gọi Hiên Viên Dương là "Dương lão đệ". Điều khiến người ta kinh ngạc hơn là phía sau cách xưng hô đó là khẩu khí người bề trên, có cảm giác khiến người ta không thể kháng cự. Hiên Viên Dương thầm thấy kinh ngạc, cũng không phải hắn không từng nhận được ám thị của Lý Bố Y, nhưng những ám thị đó chỉ bảo hắn phải công bằng, không được can thiệp chứ không muốn hắn chủ ý quan tâm Tần Vô Song. Nay Lý Bố Y lại xuất hiện, điều này đã cho thấy tất cả, hắn đã chuyển từ ám thị sang công khai ủng hộ rồi. - Ha ha, Lý huynh, việc tranh giành thế tực này vốn dĩ không nên can thiệp. Chỉ là suy nghĩ đến đại cục của Hiên Viên Khâu, không nhẫn tâm nhìn họ tàn sát nhau mà thôi. Lý huynh, chuyện nhỏ này không đáng nhắc đến. Ha ha, hiếm khi Lý huynh đại giá quang lâm, đến chỗ ta ngồi chơi đi! Hiên Viên Dương cười ha ha muốn chuyện này qua đi nhẹ nhàng. Nhưng Lý Bố Y lạnh lùng lắc đầu: - Dương lão đệ nói vậy là sai rồi. Đồ Đằng Tộc là tấm gương cho tất cả cấc tông môn trên Đại lục Thiên Huyền. Nếu không làm tốt thì sao có thể khiến người khác phục? Tân Thiên Vấn rất khó chịu, hắn không biết Lý Bố Y nhưng nhìn hắn có vẻ lão làng, ngay cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc cũng phải lễ kính, trong lòng rất bực bội nhưng không dám nói gì, chỉ thầm quan sát Lý Bố Y. Rồi nhìn sang Kiếm Nhiêm, hiển nhiên là muốn hỏi ý Kiếm Nhiêm nhưng ai ngờ nó lại cố ý tránh ánh mắt của Tân Thiên Vấn. Tân Thiên Vấn càng giận dữ, trước khi khai chiến Kiếm Nhiêm vẫn còn là đồng minh vậy mà giờ lại có thái độ như thế, thật sự khiến Tân Thiên Vấn hắn cảm thấy lòng nguội lạnh. Hiên Viên Dương hơi tức giận, Lý Bố Y ngươi lợi hại, nắm giữ Thần Khí Chi Môn, nhưng mọi người đều là tuyệt thế cao thủ, không cần phải làm mất mặt ta ở đây chứ? Chỉ vì một Tần gia nhỏ bé, có cần thiết không? Dù trong lòng bức bối, nhưng nghĩ đến quyền lực của Lý Bố Y, Hiên Viên Dương vẫn cảm thấy vô cùng bất lực. - Lý huynh, năm đại Cấm địa của Thần đều có những đại hội tương tự thế này, nếu xảy ra nguy cơ liên quan đến tính mạng, cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc ra mặt hòa giải cũng có mà. Lý Bố Y lạnh lùng, trợn mắt lên một cái rồi bỗng nói: - Dương lão đệ, ngươi cũng có chỗ khó xử của mình. Cái này đơn giản thôi, hai ta cũng có giao tình mấy nghìn năm rồi, ta giúp ngươi một lần vậy! Hiên Viên Dương khựng người lại. Giúp ta? Giúp thế nào? Còn chưa kịp phản ứng, vai Lý Bố Y hình như khẽ rung lên, dường như ống tay quét một đường. Không có chút điềm báo trước, cổ họng Tân Thiên Vấn bỗng thít lại, hai con mắt lồi ra ngoài, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, nhục thể Tân Thiên Vấn bỗng nhiên vỡ vụn như bức tượng đất. Thần hồn còn chưa kịp chạy trốn thì đã nổ tung. Biến cố này quá đột ngột khiến Hiên Viên Dương chết sững. Lý Bố Y thì như vừa làm xong một chuyện cỏn con, liếc Hiên Viên Dương cười: - Dương lão đệ, không phải ngươi mời ta đến nhà sao, xin mời dẫn đường! Hiên Viên Dương ngây người mãi không nói nên lời. Giết Tân Thiên Vấn trước mặt Hiên Viên Dương hắn, điều khiến hắn kinh ngạc không phải vấn đề thể diện của Hiên Viên Tộc nữa mà là thủ đoạn của Lý Bố Y đã vượt quá sự tưởng tượng của Hiên Viên Dương hắn. Quả thực hắn chẳng nhìn được Lý Bố Y đã động thủ ra sao. Cổ họng khô rang, cười bất lực, Hiên Viên Dương nhìn những ánh mắt kinh ngạc phía dưới, hắn biết thể diện của Hiên Viên Tộc thế là mất rồi. Nhưng người khiến hắn mất mặt lại là kẻ mà Hiên Viên Tộc không thể có ý định báo thù được. Báo thù người nắm giữ Thần Khí Chi Môn? Đó là tự mua dây buộc mình! Thế nào gọi là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, lúc này Hiên Viên Dương đã lãnh hội được sâu sắc rồi. Sớm biết thế này thì việc gì phải ra hòa giải, để Tần Vô Song giết Tân Thiên Vấn, Hiên Viên Tộc hắn còn có cái danh công bằng. Giờ không những cho người khác cái cảm giác bất công lại còn bị Lý Bố Y làm mất mặt trước bao nhiêu người. Ngay Tần Vô Song cũng cảm thấy ngạc nhiên, nhìn tình cảnh Tân Thiên Vấn bị tiêu diệt, Tần Vô Song đã hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của Hiên Viên Tộc, trong lòng chỉ không ngừng hỏi: - Lý Bố Y tiền bối này rốt cuộc tu vi cao đến mức nào? Nhìn thì dường như Hiên Viên Dương cũng bất lực không làm gì được. Lẽ nào lão nhân gia lại là cấp bậc đó? Cấp bậc đó, đương nhiên là Thiên Thần Đạo. Điều này không phải chỉ Tần Vô Song nghĩ đến, những người khác dường như đều có cảm giác như vậy, ánh mắt nhìn Lý Bố Y không đơn giản chỉ là kính sợ hay sùng bái nữa rồi. Hiên Viên Dương cuối cùng thì vẫn là người hay làm việc lớn, chỉ bối rối một chút là lập tức cười thoải mái: - Chuyện của Hiên Viên Khâu ta lại để Lý huynh đích thân ra tay thật để người khác chê cười rồi. Hà hà, chư vị, vị đây là Lý Bố Y đại nhân, là người nắm giữ Thần Khí Chi Môn, là cường giả cấp cao nhất của Đại lục Thiên Huyền. Hắn giới thiệu như vậy dụng ý đã rõ ràng, chính là muốn cứu vãn thể diện cho Hiên Viên Tộc. Người nắm giữ Thần Khí Chi Môn làm Hiên Viên Tộc mất mặt, nói ra cũng không quá khó xử. Quả nhiên, nghe thấy mấy chữ Thần Khí Chi Môn, rất nhiều cường giả lập tức lộ ra vẻ mặt "thì ra là vậy".
Cuộc tranh giành ngôi vị Thiên Đế, sau rất nhiều cảnh kịch tính cuối cùng cũng hạ màn. Ngôi vị Thiên Đế đã rơi vào tay Tần gia theo ý nguyện. Tần gia cuối cùng cũng nhìn thấy cảnh Tân Thiên Vấn bị tiêu diệt. Tận sâu đáy lòng, Tần Vô Song rất cảm kích Lý Bố Y. Tuy Lý Bố Y không thể hiện sự quan tâm nào nhiều hơn với Tần Vô Song hắn, nhưng trong mắt hắn vẫn nhìn thấy sự tán thưởng. Tần Vô Song nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên gặp Lý Bố Y ở các quốc gia nhân loại, nhớ lại thấy thật thần kỳ. Tuy đại hội đã kết thúc, nhưng trận đại chiến giữa Tần Vô Song và Tân Thiên Vấn có thể nói là trận đấu kinh điển đẹp mắt nhất vạn năm nay. Tuy Tân Thiên Vấn đã chết nhưng trận đấu kinh điển này vẫn khiến mọi người thích thú khi nhắc đến. Trong trận chiến này, Tần Vô Song không vì có cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc can thiệp mà tỏ ra yếu thế, ngược lại sự đấu tranh của hắn với cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc đã khiến hắn có được nhiều danh tiếng hơn. Người trẻ tuổi, có thực lực, không sợ cường quyền rất dễ được xây dựng thành hình ảnh hóa thân của anh hùng. Mà Tần Vô Song cũng rất xứng với danh tiếng vinh dự này. Sự xuất hiện của Lý Bố Y cũng khiến những người nhiều chuyện có thêm nhiều tin đồn. Người nhanh trí đều có thể nhìn ra được, vị cường giả nắm giữ Thần Khí Chi Môn kia rõ ràng tất tán thưởng Tần Vô Song, nếu không thì sẽ không ra mặt như vậy. Điều khiến người ta kinh ngạc còn ở chỗ, Tần Vô Song đánh cho Tân Thiên Vấn tháo chạy khổ sở, gián tiếp cho Vân gia nhận thức được khoảng cách và bỏ cuộc. Điều này cũng gián tiếp làm nổi bật Tần gia lên. Ngay tông môn lâu đời như Vân gia còn chủ động nhận thua, Tần gia đúng là có một không hai.
Chính Khí Đường ở Vấn Đỉnh Sơn, niềm vui ngập tràn. Tần gia một lần nữa đoạt được ngôi vị Thiên Đế, mọi đệ tử của Tần gia đều rơi vào trạng thái vui mừng muốn phát điên. Ngay những người có tuổi trầm tĩnh lúc này cũng không kìm được mà trở nên tùy tiện hơn. Sự ức chế bao nhiêu năm nay cuối cùng cũng được giải tỏa. Mà đại họa Tân Thiên Vấn cuối cùng cũng đã chết. Không có hắn, Tân gia chỉ còn một Thần đạo cường giả là Tân Thiên Thần, rất khó có thể gây nên sóng gió gì nữa. - Chư vị, chư vị, tất cả hãy trật tự một chút! Tần Vân Nhiên cười lớn. Tất cả đều yên lặng nhìn Tần Vân Nhiên. - Lần này Tần gia đoạt được ngôi vị Thiên Đế, công đức của ai là cao nhất? Công lao của ai là lớn nhất? - Đại Chưởng môn! - Đại Chưởng môn, Đại Chưởng môn! Tất cả cùng đồng thanh hô, Đại Chưởng môn áp đảo Tân Thiên Vấn, đánh cho hắn phải chạy tháo thân, điều này đã trở thành kinh điển truyền miệng giữa các đệ tử Tần gia. Tất cả đệ tử của Tần gia, là đệ tử bình thường không tham dự đại hội thì cũng đều đã biết tình hình tường tận của trận đấu đó. Họ rất tự hào, tự hào vì Tần gia có được một Đại Chưởng môn như vậy! - Đúng, chính là Đại Chưởng môn của chúng ta. Có điều, mọi người phải thay đổi cách xưng hô đi. Đại Chưởng môn của chúng ta giờ đã là Thiên Đế bệ hạ rồi. Ha ha ha! Tần Vân Nhiên cười nói. - Đúng, đúng, Thiên Đế bệ hạ! - Thiên Đế bệ hạ uy vũ! Tần Vô Song mỉm cười xua tay nói: - Chư vị, hãy nghe ta một lời! Tất cả lập tức im lặng lắng nghe Tần Vô Song. Tần Vô Song nói: - Đầu tiên, sắc phong Thiên Đế vẫn chưa có, mọi người không nên gọi Thiên Đế bệ hạ. Chúng ta đã khiến Hiên Viên Tộc không vui, đừng để chúng nắm được sơ hở gì gây rắc rối cho chúng ta. Tiếp nữa, ngôi vị Thiên Đế tạm thời ta sẽ đảm nhiệm. Khi Thái thượng Trưởng lão hồi phục ta sẽ truyền lại cho Thái thượng Trưởng lão! Mọi người nhìn nhau, nhường ngôi vị Thiên Đế cho Thái thượng Trưởng lão, tuy là người nhà cả nhưng mọi người vẫn thấy có gì đó kỳ kỳ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net Đại Chưởng môn hiện nay, trong mắt họ chính là thiên tài kiệt xuất nhất trong lịch sử Tần gia. Dù là Đại Chưởng môn tiền nhiệm Tần Khiếu Thiên cũng có phần chưa bằng. Tần Vô Song biết mọi người đang nghĩ gì, mỉm cười nói: - Mọi người đừng lo, đương nhiên ta sẽ không bỏ mặc sự thịnh suy của Tần gia. Khi nhường lại ngôi vị Thiên Đế, chắc Tần gia ta đã ổn định được cục diện Thiên Đế Sơn rồi. Đến lúc đó ai tiếp nhận ngôi vị Thiên Đế cũng không phải vấn đề lớn. Được Tần Vô Song hứa như vậy, tất cả mới xóa tan được lo âu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]