Chương trước
Chương sau
Tần Vô Song suy tính một chút, Tân Thiên Vấn không sai biệt lắm có lẽ khôi phục được thương thế rồi, trong phạm vi không ngoài một tháng, Tân gia nhất định sẽ ngóc đầu trở lại.
Tần Vô Song thật ra hy vọng, Hiên Viên Uy đó có thể đến sớm một bước.
Bởi vì, cục diện mà hắn bố trí, chính là một cạm bẫy. Một khi Hiên Viên Uy bị vây ở trong, hắn muốn không ra mặt cũng là khó.
Mượn dùng sức mạnh của Hiên Viên Uy, khiến Tân gia nhất thời không được hành động bừa bãi, từ đó Tần gia giành được thời gian tu dưỡng quý giá. Tần Vô Song vẫn là rất tự tin, Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế còn có thời gian khoảng ba năm rưỡi. Ba năm rưỡi này, nếu có thể vững bước đề thăng, Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, hắn liền có bảy thành nắm chắc đánh bại Tân Thiên Vấn.
Còn hiện giờ đối kháng với Tân gia, mỗi ngày chém giết, thật ra không sợ Tân Thiên Vấn đó, nhưng như vậy tiêu hao không dừng, một là không cách nào tĩnh tâm tu luyện, mà để hai hổ đánh nhau, có lẽ kết quả sẽ là cục diện hai bên đều bị thương, ngược lại càng có lợi cho Vân gia.
Có lợi cho Vân gia thật ra cũng không có gì, dù sao Vân gia luôn thuận mắt hơn Tân gia, ít nhiều có chút lịch sử qua lại với Tần gia.
Nhưng mà, Tần Vô Song hiện giờ là Đại Chưởng môn mới nhậm chức, có lòng vì Tần gia mà làm thêm một số chuyện. Mà cướp lấy vị trí Thiên Đế, đoạt lại vị trí Thiên Đế đã tuột mất hai ngàn năm qua. Đây là chí nguyện to lớn của mỗi gã đệ tử Tần gia!
Tần Vô Song là một nam nhân có trách nhiệm, biết cân nhắc nặng nhẹ. Kỳ thực, nói trắng ra vẫn là kéo dài đấu tranh với Tân Thiên Vấn, khiến quyết chiến không có nháy mắt bộc phát mà thôi.
Hiện tại bùng nổ quyết chiến, Tần Vô Song phần thắng không đủ ba thành. Tần gia thoát khỏi nguy cơ thật ra là có thể, nhưng muốn thừa cơ quật khởi, quyết chiến này căn bản làm không nổi.
Tần gia so với Tân gia cũng làm không nổi. Tân gia lần này thảo phạt Tần gia, có thể tìm được rất nhiều lý do, có vị trí Thiên Đế trên người, những tông môn khác cho dù có chút hồ nghi, cũng không ảnh hưởng đến quyền uy.
Nhưng mà Tần gia một khi thua rồi, chẳng khác nào thua sạch gia sản, thua mất vận mệnh.
Cho nên, Tần Vô Song cân nhắc nặng nhẹ, vẫn là cảm thấy trì hoãn quyết chiến, tranh thủ càng nhiều thời gian là sáng suốt nhất, cũng là một loại giấu tài nhất.

Hiên Viên Khâu, Hiên Viên Thần Điện. Đại Chưởng môn Hiên Viên Dương từ Vô Tận Đông Hải trở về, triệu tập cường giả Hiên Viên Tộc, tìm hiểu tình hình mới nhất của Hiên Viên Khâu.
- Đại Chưởng môn, Kim Ô Thú thoát vây, hơn mười năm nay, cuối cùng không cách nào tiêu diệt sao?
Hiên Viên Tiếu của Hiên Viên Tộc không kìm được hỏi.
Thấy Hiên Viên Dương biểu tình ngưng trọng, những cường giả của Hiên Viên Tộc, trong lòng cảm thấy có chút trầm trọng. Đại Chưởng môn là nhân vật khí phách hào hùng như thế nào chứ? Chưa từng lúc nào có tình tự giảm sút như vậy.
Hít một tiếng, khẩu khí của Hiên Viên Dương có chút phức tạp:
- Kim Ô Thú hiện tại luận về thực lực, đã siêu việt hơn những cường giả chí tôn chúng ta, mặc dù chưa từng phá tan hàng rào Chân Thần Đạo, tiến vào Thiên Thần Đạo, nhưng vô hạn tiếp cận. Có lẽ là quy tắc giới hạn của đại lục, có thể vẫn kém một chút hỏa hậu, nó cuối cùng vẫn không thể nào đột phá được Thiên Thần Đạo.
Kim Ô Thú không thể đột phá hàng rào, tiến vào Thiên Thần Đạo, chuyện này đối với Đại lục Thiên Huyền mà nói, vốn là một chuyện cực tốt, nhưng khẩu khí của Hiên Viên Dương, trái lại có vẻ có chút bối rối.
Mọi người thật ra biết, đây là Đại Chưởng môn cảm khái, phá tan hàng rào Chân Thần Đạo quá gian nan, tiến vào Thiên Thần Đạo, Khí Trùng Tinh Hà, quả thực là nhìn không thấy bất cứ ánh rạng đông nào.
Phải biết rằng, không chỉ là Kim Ô Thú muốn trùng cấp Thiên Thần Đạo, những chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc đỉnh phong Chân Thần Đạo, có ai lại không muốn trùng kích Thiên Thần Đạo?
Nhưng mà, trên con đường trùng kích Thiên Thần Đạo lại là sương mù dày đặc, từ đầu đến cuối không nhìn thấy một tia hy vọng. Cho nên trong khẩu khí của Hiên Viên Dương ít nhiều có chút chán nản.
- Đại Chưởng môn, Kim Ô Thú không thể đột phá Thiên Thần Đạo, thật ra không phải là chuyện xấu. Một khi để hắn tiến vào Thiên Thần Đạo, vậy thì quá khủng khiếp. Đại lục Thiên Huyền có lẽ sẽ tiến vào trong tai họa vĩnh hằng.
- Ha ha, thiên đạo tuần hoàn, tự có cân nhắc. Không thể để Kim Ô Thú một nhà độc đoán, những cường giả khác hoàn toàn bất lực. Nếu Kim Ô Thú có thể đột phá Thiên Thần Đạo, thiên cơ này một khi mở ra, những Chân Thần Đạo đỉnh phong cường giả khác, trong mơ hồ, cũng có thể chịu ảnh hưởng, có lẽ dần dần đột phá cũng chưa biết chừng.
Hiên Viên Tiếu có chút suy nghĩ, gật gật đầu:
- Nói cũng đúng. Đại Chưởng môn, hiện giờ tình hình Kim Ô Thú như thế nào rồi?
- Vẫn không phải hình dạng cũ sao?
Hiên Viên Dương bất đắc dĩ cười khổ:
- Ai cũng không làm gì được Kim Ô Thú này, nghiệt súc này rất giảo hoạt, những chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc chúng ta liên thủ, nó nghe gió mà chạy. Nếu một mình, đơn độc chiến đấu, nó mạnh hơn bất cứ một cường giả chí tôn nào. Hiện tại, chỉ có hai cường giả chí tôn liên thủ, mới có thể chống lại Kim Ô Thú, nếu muốn để Kim Ô Thú rơi vào thế hạ phong, cần phải có ba chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc liên thủ. Bôn ba hơn mười năm, hiện giờ năm đại Cấm địa của Thần, sáu nhà thế lực Đồ Đằng thương nghị xong, ba nhà một tổ, phân thành hai tổ, quấy rối Kim Ô Thú, không để nó dốc lòng tu luyện. Hiện giờ Hiên Viên Khâu chúng ta vừa lúc hết lượt, cho nên bản tọa mới có thể quay về Hiên Viên Thần Điện.
Hóa ra là những chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc này, cũng là kéo dài không nổi, lúc này mới xuất hiện tình huống phân công.
- Đại Chưởng môn, phân công như vậy, chẳng khác nào là tác chiến tiêu cực, tiếp tục kéo dài cũng không phải là cách.
Một gã Đồ Đằng cường giả Hiên Viên Tộc nói.
- Xác thực không phải là cách, nhưng cũng chỉ có thể như vậy.
Hiên Viên Dương hiển nhiên cũng là rất bất đắc dĩ:
- Sáu người liên hợp, cũng không bắt được nó. Thà làm kéo dài còn không bằng phân công. Như vậy, chí ít có thể có chút thời gian nghỉ ngơi. Mọi người hiện tại đều là trong lòng tự hiểu, kéo dài đến lúc Thần Khí Chi Môn mở ra.
- Thần Khí Chi Môn?
Nhắc đến Thần Khí Chi Môn, tất cả Đồ Đằng cường giả của Hiên Viên Tộc, biểu tình đều ngưng trọng, trong mắt toát ra vẻ say mê.
Thần Khí Chi Môn, ba ngàn năm mở nhỏ một lần, trong sáu ngàn năm trung độ mở ra một lần, chín ngàn năm, mới toàn diện mở ra một lần.
Hiện giờ, cách kỳ hạn mở rộng chín ngàn năm một vòng, cũng chỉ là thời gian mười mấy năm. Đối với Thần Khí Chi Môn, ngoài Đồ Đằng Tộc, các thế lực thế tục biết cũng không nhiều.
Nhưng mà Đồ Đằng Tộc, thì lại biết rất nhiều. Đều biết đó là một bước ngoặt, tràn đầy kỳ ngộ, là một kỳ hạn mấu chốt thay đổi vận mệnh của Đại lục Thiên Huyền.
Nhất là kỳ hạn mở rộng ra chín ngàn năm một lần, càng là việc trọng đại nhất đẳng của Đại lục Thiên Huyền. Bất cứ một nhà thế lực Đồ Đằng nào của Đại lục Thiên Huyền, đều hướng về loại sự kiện tương tự như Vạn Pháp Triều Tông Hội này của Mộng Huyễn Thiên Trì. Nhưng mà những sự kiện này, so sánh với Thần Khí Chi Môn mở ra, cũng khó tránh khỏi kém hơn rất nhiều.
Cho nên, những chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc này, đều là có dự định tâm lý kéo dài đến khi Thần Khí Chi Môn mở ra, hơn mười năm giằng co, cũng khiến bọn họ xuất hiện tình tự buông lỏng.
- Được rồi, Kim Ô Thú mặc dù hung hãn, chỉ cần kiềm chế hắn, nguy hại tạm thời chỉ có thể là tính cục bộ. Mọi người không cần lo lắng quá mức, cho dù tiêu diệt không được Kim Ô Thú, cũng không đến mức để hắn tàn sát bừa bãi quá mức. Trái lại nội bộ Hiên Viên Khâu chúng ta, nghe nói tình hình hiện tại rất không ổn định?
Hiên Viên Dương đem ánh mắt dừng trên mặt Hiên Viên Tiếu, trong những ngày hắn không ở tông môn, Hiên Viên Thần Điện lấy Hiên Viên Tiếu làm trung tâm, chịu trách nhiệm xử lý công việc.
Nghe Hiên Viên Dương hỏi, Hiên Viên Tiếu bất đắc dĩ thở dài:
- Tranh chấp giữa Thiên Đế Sơn Tân gia và Tần gia, càng diễn biến càng kịch liệt, tử thương trầm trọng. Với tốc độ tiêu hao như vậy, tám môn Thiên Đế Sơn đến sau Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế, thực lực khẳng định sẽ suy yếu trên diện rộng. Nếu không phải Đại Chưởng môn ngài ra sức dặn dò, giao phó, ta thật sự muốn hạ lệnh kêu bọn họ ngừng chiến.
- Ha ha, việc đó không cần!
Hiên Viên Dương thản nhiên cười, phảng phất như trong mắt hắn, tranh chấp của Thiên Đế Sơn, căn bản không đáng nhắc đến.
- Tám môn Thiên Đế Sơn, từ xưa đến nay đều là không ngừng tranh đấu, chọn lọc mà tồn tại cùng với phát triển. Ngoài Vân gia, Tần gia và Tân gia ra, những tông môn khác, cứ sau Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế năm trăm năm một lần, ít nhiều đều có chút biến hóa. Cạnh tranh, có thể thay đổi huyết dịch mới mẽ, để bọn họ duy trì lực cạnh tranh trong thời gian dài.
- Đại Chưởng môn, nhưng lần này, thật sự không giống với trước đó?
- Thế nào? Tại sao lại không giống?
Hiên Viên Dương có chút tò mò.
- Lần này, tựa hồ Thiên Đế Môn chịu thiệt nhiều. Chuyện này trong lịch sử, là rất hiếm thấy. Bình thường thế lực làm Thiên Đế Môn, từ đầu đến cuối là một phương cường thế.
- Ha ha, Tân gia không phải rất cường thế sao?
Hiên Viên Dương cười hỏi.
- Tân gia cường thế thật ra là cường thế, nhưng lần này, bọn họ tổn thất vô cùng thảm trọng, bốn Thần đạo cường giả, chết mất hai người. Nghe nói, Tân Thiên Vấn còn bị thương nặng, mời Thần thú Kiếm Nhiêm tới hỗ trợ, thế nhưng cũng đều không làm nên chuyện gì.
- Sao? Chuyện này thật sự có chút thú vị, khiến Tân Thiên Vấn bị thương? Thật sự là Tần Vô Song có thể làm được sao?
Hiên Viên Dương đối với đề tài này, hứng thú tựa hồ rất lớn.
- Vô cùng chính xác!
Hiên Viên Tiếu vô cùng khẳng định.
- Xem ra, Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế lần này, Tân gia phải nhường ngôi rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hiên Viên Dương thở dài một tiếng:
- Không chỉ là Tân gia khiến ta nhìn nhầm, Tần gia cũng khiến ta nhìn nhầm. Chỉ có điều, Tân gia là để ta đánh giá cao, còn Tần gia, lại bị mọi người đánh giá thấp rồi!
Hiên Viên Uy lúc này rất khó chịu, chen miệng nói:
- Thật sự không phải mọi người đánh giá thấp Tần gia, mà Tần gia xuất ra một yêu nghiệt ngoài ý muốn mà thôi. Không có yêu nghiệt giống như Tần Vô Song xuất hiện, Tần gia căn bản không chơi lại Tân gia.
- Vậy sao?
Hiên Viên Dương nhàn nhạt mỉm cười, ánh mắt hàm xúc sâu xa lưu lại một lát trên mặt Hiên Viên Uy, mới chậm rãi rời đi.
- Khi Thiên Đế Sơn chiến hỏa mở ra, ta đã nói với mọi người, không được can thiệp vào thế tục phân tranh. Khi ta ở Vô Tận Đông Hải, từng có mấy nhà chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc đã nói, đệ tử của Tần gia, đã đến địa bàn của bọn họ, khiếu nại Hiên Viên Tộc chúng ta nhúng tay vào tranh chấp của Thiên Đế Sơn, hơn nữa còn có lập trường lệch lạc rõ ràng, âm thầm trợ giúp Tân Thiên Vấn, đối phó Tần gia.
Hiên Viên Dương nói những lời này, biểu tình trên mặt cũng không phong phú, nhưng thanh âm trầm thấp, ánh mắt bắn ra một đạo tinh quang sâu thẳm, phảng phất giống như có thể bắn thủng người vậy.
Hiên Viên Uy cho dù cường đại, ở trước mặt Đại Chưởng môn, dĩ nhiên là có chút mất tự nhiên.
- Uy đệ, ngươi ở lại một chút, những người khác, đều giải tán đi. Nhớ kỹ, tranh chấp của Thiên Đế Sơn, cứ để bọn họ thuận theo tự nhiên, Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế, cũng để mặc kệ bọn họ thi triển thần thông, đừng nhúng tay vào!
Hiên Viên Dương phân phó xuống, mọi người không dám chậm trễ, gật đầu, rút lui đi.
Hiên Viên Uy một mình lưu lại, trong lòng ít nhiều có chút lo lắng. Trong Hiên Viên Tộc hắn kiệt ngạo bất tuân, nhưng đối với Hiên Viên Dương vẫn là có mấy phần kiêng kỵ. Nhất là, lúc trước Hiên Viên Dương còn một mình cảnh cáo hắn không được làm động tác nhỏ gì.
Hiện giờ, lưu lại một mình nói chuyện, không cần suy nghĩ, nhất định là sự việc đã bại lộ. Ánh mắt của Đại Chưởng môn như ánh đuốc, đã biết từ đầu hắn ở trong tranh chấp của Thiên Đế Sơn động tay động chân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.