Chương trước
Chương sau
Bọn người Tần Vân Nhiên cẩn thận quan sát khí hình của Tịch Diệt Thiên Lê, phát hiện thật sự là giống như Tần Vô Song nói, bề ngoài năm loại cổ văn và hình dạng, mơ hồ, thật sự là lực Ngũ Hành tự nhiên không bàn mà hợp ý nhau. Kinh hãi trong lòng lại không tránh được có thêm mấy tầng.
Bọn họ là nhân vật cấp bậc đại tông sư, cao thủ trong Thần đạo cường giả, đối với thuộc tính Thần đạo có nhận thức rất sâu sắc, đương nhiên liền biết công pháp tề tụ của Ngũ Hành cũng vậy, binh khí cũng vậy, uy lực không nghi ngờ gì là mạnh nhất. Dưới nền tảng đồng dạng, chỉ có một thuộc tính, vĩnh viễn không cách nào đánh đồng với nhiều thuộc tính, huống hồ là Ngũ Hành tề tụ, hình thành một Ngũ Hành luân hồi.
Loại Thần khí Ngũ Hành luân hồi này, không nghi ngờ gì, là vô cùng hiếm có. Cũng là thao tác khó nhất. Loại vũ khí Thần đạo nhiều thuộc tính trong tay Thần đạo cường giả một thuộc tính, chưa chắc hữu dụng hơn một thuộc tính.
Nhưng nếu ngươi là Thần đạo cường giả nhiều thuộc tính, phối hợp với loại vũ khí Thần đạo nhiều thuộc tính này, lực chiến đấu liền tương đương khả quan, khiến đối thủ đau đầu.
Thần đạo cường giả tu vi cảnh giới tương đương, nhiều thuộc tính đương nhiên là mạnh hơn một thuộc tính! Sức chiến đấu cũng vậy, kỹ năng chiến đấu cũng vậy, tính biến báo linh hoạt trong chiến đấu cũng vậy, đều có ưu thế cực lớn.
Dù sao, một loại thuộc tính, chính là một lĩnh vực. Nhiều lĩnh vực, ưu thế này lớn thế nào, chỉ có nhân tài trong nghề mới biết rõ mùi vị trong đó.
Tần Trọng Dương đầu óc xoay chuyển cực nhanh, đột nhiên ánh mắt sáng ngời:
- Vô Song, ngươi sau này muốn tế luyện Tịch Diệt Thiên Lê này, có thể kích phát ra mấy loại thuộc tính Thần đạo?
Tần Vô Song là nhân tài Ngũ Hành đầy đủ, nhưng đặc điểm này, Tần Vô Song tựa hồ chưa bao giờ bộc lộ ra. Dù sao, trước đây tu vi của Tần Vô Song còn chưa tiến vào Thần đạo, phương diện thuộc tính, cũng không phải vô cùng quan trọng, cũng không có ai nghiêm túc đi suy nghĩ đến vấn đề này.
Hiện giờ sau khi tiến vào cảnh giới Thần đạo, tính quan trọng của thuộc tính Thần đạo, liền thể hiện ra. Vì vậy, câu hỏi này của Tần Trọng Dương kỳ thực lại ẩn chứa một tầng ý nghĩa sâu xa khác.
Quả nhiên, vấn đề này của Tần Trọng Dương, cũng thu hút được sự chú ý của những người khác, tất cả đều dùng một loại ánh mắt chờ đợi nhìn Tần Vô Song, chờ đợi đáp án của hắn. Nguồn: truyentop.net
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Hiện giờ muốn tế luyện Tịch Diệt Thiên Lê này, thời cơ còn chưa thành thục. Nếu cưỡng ép tế luyện, nhiều nhất chỉ có thể khai phá ba loại thuộc tính Thần đạo của nó.
- Ba loại thuộc tính?
Tần Vân Nhiên hít một ngụm lãnh khí:
- Vô Song, nói như vậy, bản thân ngươi có ba loại thuộc tính Thần đạo sao?
- Thần vực của ba loại thuộc tính, Vô Song ngươi không thẹn là đại thiên tài của Tần gia chúng ta! Thần đạo cường giả có ba loại thuộc tính thiên phú, Tần gia mấy vạn năm qua, tựa hồ cũng có mấy người như vậy?
Tần Trọng Dương cũng là kinh ngạc không thôi, trong mắt toát ra vẻ mê mẩn vô cùng.
Tần Vô Song mỉm cười không nói, những lời này của hắn là khiến chư vị Chưởng môn hiểu lầm hắn chỉ có ba loại thuộc tính Thần đạo. Trên thực tế, Tần Vô Song là đầy đủ Ngũ Hành thiên phú.
Tần Trọng Dương là người lanh lợi, nhìn thấy Tần Vô Song vẻ mặt mỉm cười, đột nhiên trong lòng khẽ động:
- Vô Song, vừa rồi ngươi nói, thời cơ luyện chế Tịch Diệt Thiên Lê này vẫn chưa tới? Đó là ý gì?
Tần Vô Song hiện tại có thể khai phá ba loại thuộc tính Thần đạo, lại còn nói là thời cơ chưa tới, lẽ nào nói, hắn còn có thể khai phá nhiều hơn?
Vừa rồi trong nháy mắt, mọi người không có suy nghĩ quá nhiều, nhưng trải qua sự vạch trần này của Tần Trọng Dương, đều là kinh ngạc nhìn về hướng Tần Vô Song.
- Được rồi, Vô Song, xem dáng vẻ ngươi còn ẩn chứa thực lực sao?
Tần Vân Nhiên tâm tình cực tốt, trên khuôn mặt, lóe ra vẻ vui mừng như điên.
- Vô Song, thành thật nói đi, ngươi không phải là toàn tài đại Ngũ Hành chứ?
Tần Trọng Dương tính cách vốn thận trọng, lúc này cũng không kìm được nói đùa.
Chuyện này đối với Tần gia mà nói, thật sự là quá quan trọng. Nếu Tần Vô Song là thiên tài đại Ngũ Hành đầy đủ, bọn họ căn bản không có bất cứ lý do gì để nghi ngờ, tin tưởng mười phần, Tần Vô Song nhất định là người đại thời vận đại phúc duyên của Tần gia, là tuyệt thế thiên tài mà ông trời phái tới cứu vãn vận mệnh của Tần gia.
Tần Vô Song cười cười, cũng không phủ nhận, gật gật đầu:
- Tựa hồ là vậy. Chỉ đáng tiếc, ta tạm thời chưa có kỳ ngộ, không kiếm được hai loại thần vật Thái cổ của Thủy thuộc tính và Thổ thuộc tính, không lấy được Thần đạo Tinh Phách. Ngưng tụ Thần đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính và Thổ thuộc tính vô cùng chậm rãi. Khuyết thiếu một cơ hội.
- Thổ thuộc tính?
Tần Trọng Dương và Tần Vân Nhiên đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra một số suy nghĩ sâu xa.
- Nhị vị Chưởng môn, có gì không đúng?
Tần Vô Song tò mò hỏi.
- Vô Song, nếu ngươi có thiên phú của Thổ thuộc tính, ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách, có thêm thời gian, cũng không phải là khó, cho dù không có ngoại vật trợ giúp…
- Không có ngoại vật trợ giúp, rất hao phí thời gian.
Tần Vô Song lắc lắc đầu:
- Tần gia chúng ta, hiện tại thiếu nhất chính là thời gian. Nhị vị Chưởng môn, nếu ta một lòng một dạ chuyên về một loại Thổ thuộc tính, không đến năm năm, tất nhiên có thể ngưng luyện ra Thần đạo Tinh Phách của Thổ thuộc tính. Điều kiện tiên quyết là không nhờ cậy vào sức mạnh của bất cứ ngoại vật nào. Nhưng mà, ta căn bản không đợi được thời gian năm năm. Huống hồ, còn phải ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính.
- Vô Song, yêu cầu của ngươi đối với bản thân cao quá rồi.
Tần Vân Nhiên thở dài một tiếng. Thiên tài chính là thiên tài, thời gian năm năm, đối với Thần đạo cường giả mà nói, thời gian năm năm tựa hồ có thể bỏ qua không tính. Trong hành trình chậm rãi của Thần đạo, muốn ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách, cường giả Thần đạo bình thường, không có hai mươi ba mươi năm, căn bản là chuyện không thành.
Đại lục Thiên Huyền nhiều Thần đạo cường giả như vậy, tuyệt đại đa số đều chỉ là Ngưng Thần Đạo cường giả. Bọn họ thuộc về giai đoạn ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách. Một khi ngưng luyện ra Thần đạo Tinh Phách thành thục, trước sáu kiếp, tựa hồ không có bất cứ hung hiểm gì.
Tần Trọng Dương cũng đột nhiên nói:
- Vô Song, nếu nói ngoại vật, Hiên Viên Khâu chúng ta thật ra là có. Trong lĩnh vực của Đồ Đằng Tộc, có một loại Hiên Viên Địa Linh Thạch, còn có một loại Hiên Viên Tức Nhưỡng, đều là thần vật Thái cổ của Thổ thuộc tính, sản lượng vô cùng hiếm có.
Tần Vô Song mặt mày khẽ động:
- Hiên Viên Tộc?
Cười khổ lắc đầu:
- Hiên Viên Tộc, chỉ sợ không có dễ nói chuyện như vậy?
Tần Vô Song và những Thần đạo cường giả của Tần gia, kỳ thực trong lòng biết rõ, rất rõ ràng Thiên Đế Môn Tân gia kiêu ngạo như vậy, sau lưng không thể không có cái bóng của Đồ Đằng Hiên Viên Tộc ở phía sau.
Chỉ có điều Tần gia châu chấu đá xe, cho dù biết người của Hiên Viên Tộc can thiệp, cũng không thể ngang nhiên kháng nghị.
Đối với Tần gia mà nói, biện pháp tốt nhất, chính là dùng thủ đoạn quang minh chính đại, hợp pháp đánh bại Tân gia, cướp lấy vị trí Thiên Đế của Tân gia. Vì như vậy, mới có thể khiến Hiên Viên Tộc không có bất cứ vấn đề gì trong việc thừa nhận địa vị của Tần gia.
Tần Trọng Dương đột nhiên giống như nghĩ ra gì đó, nói:
- Vô Song, nếu ngươi là thiên phú Ngũ Hành đầy đủ, linh mạch của Vấn Đỉnh Sơn chúng ta, có lẽ chỉ có ngươi có thể tu bổ.
- Tu bổ linh mạch?
Tần Vô Song tò mò nhìn về phía Tần Trọng Dương.
- Đúng vậy, Vô Song. Linh mạch dưới nền đất này, là tuân theo tạo hóa vận hành của thiên địa tự nhiên mà sinh thành, hấp thu lực tự nhiên, đương nhiên tạo hóa chi công. Thiên địa tạo hóa, không ngoài Ngũ Hành. Nếu ngươi có toàn bộ Ngũ Hành, liền có tư cách tu bổ linh mạch dưới nền đất này.
Tần Vân Nhiên liên tục gật đầu:
- Đúng đúng, Vô Song, đây không phải là nói đùa. Linh mạch dưới nền đất đối với Tần gia mà nói, vô cùng quan trọng. Ngươi cũng không thể từ chối?
Tần Vô Song cười nói:
- Nếu Vô Song có thể đảm nhiệm, đương nhiên là làm việc nghĩa không được chùn bước, há lại có đạo lý chối từ sao?
Đối với chuyện của Tần gia, Tần Vô Song từ trước tới giờ đều là không thể chối từ.
- Được!
Tần Trọng Dương vô cùng mừng rỡ:
- Vấn đề này, cần phải thỉnh giáo Đại Chưởng môn mới được.
- Nhưng Đại Chưởng môn thân bị thương nặng, cần phải điều trị.
Tri Hòe lúc này mới mở miệng nói.
Tần Trọng Dương nói:
- Hiện tại Đại Chưởng môn còn đang ở giai đoạn điều trị bước đầu, còn chưa bế quan, đi thỉnh giáo một chút chuyện của linh mạch, chuyện liên quan đến vận mệnh toàn tộc, Đại Chưởng môn sẽ không tức giận đâu. Đi!
Tần Vô Song biết tình thế nặng nhẹ, không có lý do phản đối, cùng đi về phía trước.

Tần Khiếu Thiên lúc này vô cùng suy yếu, nhưng cơ thể trái lại không chịu tổn hại gì, ngoài phương diện tinh thần có vẻ có chút không tốt, nhưng từ biểu hiện mà nhìn, thật ra không thấy manh mối gì.
Tần Vô Song tiến lên nói:
- Vô Song bái kiến Đại Chưởng môn!
Tần Khiếu Thiên khẽ mỉm cười, sau khi nhìn thấy Tần Vô Song, biểu tình vốn kéo căng, cũng lộ ra một chút nụ cười vui mừng, xua xua tay:
- Vô Song, không cần đa lễ, ngươi hiện tại cũng giống như bọn Vân Nhiên, đều là nhân vật cấp bậc Chưởng môn của Tần gia, về vai vế, chúng ta là ngang vai ngang vế.
- Vô Song không dám!
Tần Vô Song khiêm tốn nói.
- Ha ha, Vô Song, chuyện này ngươi không cần khiêm nhường. Ngươi có thực lực, có quyết đoán, lại vì Tần gia mà lập công lớn, hiện giờ, ngươi làm Chưởng môn, chính là việc hoàn toàn chính đáng.
Tần Khiếu Thiên liếc nhìn những Chưởng môn nhân khác:
- Vô Song, vừa vặn tất cả mọi người ở đây, ta có lời này muốn lưu lại đây. Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là Đại Chưởng môn của Tần gia, Tần gia Vấn Đỉnh Sơn, do ngươi chấp chưởng.
Lời này vừa nói ra, tất cả đều vô cùng kinh ngạc, đều là hết sức giật mình, hiển nhiên cũng không dự đoán được Tần Khiếu Thiên lại đột nhiên xuất ra kỳ chiêu này, quả thực là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
- Như thế nào, chư vị cảm thấy không thích hợp sao?
Tần Khiếu Thiên cười chế nhạo.
Tần Vân Nhiên ha ha cười lớn:
- Thật ra không phải không thích hợp, nhưng Đại Chưởng môn ngươi hiện tại đang ở thời kỳ cường thịnh, sớm như vậy đã nhường chức vị Đại Chưởng môn, tựa hồ có chút hơi sớm.
Tần Khiếu Thiên thở dài:
- Không còn sớm, không còn sớm. Tần gia có Vô Song, những lão gia hỏa chúng ta toàn bộ rút lui, cũng không quan hệ gì. Các ngươi có lời gì, hiện tại có thể nói ra. Đợi Vô Song tiếp nhận phù ấn Chưởng môn nhân của ta, các ngươi có phản đối, chính là vi phạm môn quy, phải chịu xử phạt của môn quy.
Bọn người Tần Vân Nhiên trao đổi một chút ánh mắt, nói cho cùng, bọn họ đối với thực lực và thủ đoạn của Tần Vô Song đều không có bất cứ hoài nghi.
Sâu thẳm trong lòng cũng tin tưởng vững chắc, Tần Vô Song tất nhiên là người được chọn số một của Đại Chưởng môn Tần gia. Chỉ có điều, bọn họ không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy!
Tần Khiếu Thiên nheo mắt, quan sát phản ứng của tất cả mọi người. Không nghi ngờ gì, những người này, đối với Tần Vô Song, đều có một loại tín nhiệm chắc chắn, thật sự không tồn tại ghen tỵ hoặc là bất mãn gì. Từ trong ánh mắt của bọn họ, nghi hoặc và sợ hãi duy nhất, chính là Đại Chưởng môn Tần Khiếu Thiên đột nhiên giải nhiệm cảm thấy có chút không thích nghi mà thôi.
Cũng chính là nói, vấn đề không phải nằm ở Tần Vô Song, mà là mọi người vẫn chưa quen những ngày không có Tần Khiếu Thiên. Đối với Tần gia mà nói, nhất là cuộc chiến đấu tranh hơn mười năm nay, mọi người cảm nhận đầy đủ được tác dụng của Đại Chưởng môn. Không nghi ngờ gì, đó chính là tác dụng trụ cột vững chắc.
Muốn làm Đại Chưởng môn của Tần gia, cần phải là xương sống của Tần gia! Khiến Tần gia có thể cong có thể duỗi, có thể đội trời đạp đất, có thể cúi đầu và ngẩng đầu tự nhiên!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.