Tần Vô Song đã quá thông thuộc địa hình nơi đây, lại có Âm Dương Tử Vân Dực nên dù Lôi Việt có đuổi theo nhanh cỡ nào thì vẫn chậm hơn một bước.
Thân hình Tần Vô Song lóe lên giữa hư không rồi biến mất không chút dấu vết.
Tần Vông Song vừa chui vào thông đạo bí mật, Tần Trọng Dương liền mở ngay cấm chế, Tần Vô Song mới đi vào, cầm chế đã lập tức đóng lại.
- Ha ha, Vô Song, thế nào?
Tần Trọng Dương đứng ở bên cạnh đạo cấm chế, bởi vì có một khúc quanh nên bị che tầm mắt, không quan sát được tình hình, liên tục hỏi.
Tần Vô Song cười nói:
- Về Tổng bộ nói sau!
Tần Trọng Dương thấy Tần Vô Song sắc mặt vui vẻ, biết thu hoạch không tệ, mừng rỡ quá đỗi. Một lát sau đã về tới được Tổng bộ.
Tần Vân Nhiên thấy Tần Vô Song quay về nhanh như vậy, nghĩ là chuyện không thành nhưng lúc nãy ông đã nhìn thấy bên Thần đạo cường giả hình như có chút hỗn loạn, có lẽ là phản ứng sau khi bị công kích âm thầm phía sau nên tạm thời có chút hồ nghi bất định.
Tần Vô Song lộ ra vẻ vui mừng chiến thắng, cười nói:
- Chư vị, lần này chỉ thiếu mỗi việc tru sát Thần đạo cường giả nữa thôi, đám tôm binh cua tướng đều tử thương thảm trọng! Chí ít cũng có mười lăm tên Thông Huyền Cảnh đỉnh phong thiệt mạng, còn đám tu luyện giả bình thường chết và bị thương không dưới hai trăm!
- Nhiều vậy sao?
Ánh mắt mọi người lộ rõ vẻ khó tin.
Tần Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-trung-tinh-ha/3247115/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.