Chương trước
Chương sau
Yến Quy Nam vừa rơi xuống, đã nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Thiên Phạt Chi Ưng, không khỏi giật mình kinh hãi, vội hỏi:
- Thần ưng, chuyện này là thế nào?
Thiên Phạt Chi Ưng bụng đầy uất ức:
- Nhị Trang chủ, là Tần Trọng Dương, là chuyện tốt do tên gia hỏa Tần Trọng Dương đó làm! Nhị Trang chủ, ngươi nhất định phải làm chủ cho ta!
Yến Quy Nam trong lòng chấn động, thở dài:
- Quả nhiên, quả nhiên… Tần gia Thiên Đế Sơn, lại nhanh hơn chúng ta một bước, chúng ta tính được, bọn chúng cũng tính được.
Lôi Minh lúc này cũng đi kiểm tra một vòng quay về, khẩu khí vô cùng tiếc nuối:
- Quy Nam huynh, chúng ta vẫn đến chậm một bước, một luồng khí tức Thần đạo vô cùng tươi mới vừa rời khỏi đây không bao lâu. Đó là Tần Trọng Dương sao? Đáng tiếc, lại để bọn chúng đi mất rồi.
Yến Quy Nam nhìn thấy một cái hang lớn cực to, nhíu mày nói:
- Người bị vây ở dưới, quả thật là đệ tử Tần gia sao?
Thiên Phạt Chi Ưng nói:
- Vô cùng chuẩn xác.
La Thông Thiên hổ thẹn vô cùng, đi tới phía trước:
- Tại hạ La Thông Thiên, bái kiến nhị vị Thần đạo cường giả!
Lôi Minh thở dài một tiếng thật mạnh, trong tiếng thở dài này, rõ ràng có một loại tiếc nuối, hận rèn sắt không thành thép. Yến Quy Nam cũng cười khổ nói:
- La Đạo tôn, La Thiên Đạo Trường các ngươi, lần này thực sự đã trở thành trò cười của Hiên Viên Khâu rồi. Một tiểu tử của các quốc gia nhân loại, sao có thể hành hạ La Thiên Đạo Trường các ngươi thành như vậy chứ?
La Thông Thiên vừa mới trải qua cảm xúc đại hỉ đại bi, lúc này tâm tình còn chưa bình thường trở lại, một bụng uất ức, bất đắc dĩ nói:
- Nhị vị, La mỗ chỉ có thể nói, tất cả những chuyện này đều là ma xui quỷ khiến. Nếu đổi lại bất kỳ một người khác, trước khi chuyện xảy ra đều không thể dự đoán được, một tiểu tử của các quốc gia nhân loại, lại có thể làm La Thiên Đạo Trường ta thành nông nỗi này. Cho đến bây giờ, ta vẫn không thể nào chấp nhận được tất cả những chuyện này.
Yến Quy Nam thở dài:
- La Đạo tôn, chuyện phát triển đến mức độ này, đã không chỉ là trách nhiệm của một nhà La Thiên Đạo Trường ngươi. Ta và Lôi Minh huynh cũng đã bàn bạc qua rồi, Tần Vô Song yêu nghiệt như vậy, sẽ có một ngày trở thành đại họa sau này. Ở vấn đề này, chúng ta nên đứng cùng một trận tuyến.
Trong lòng La Thông Thiên kỳ thực oán niệm rất lớn. Bây giờ nói những châm chọc này thì còn có ích gì? Sao không đến sớm một chút? Sớm phái Thần đạo cường giả ra tay,Tần Vô Song làm sao có thể chạy thoát được?
Nhưng những lời này cũng chỉ có thể oán thầm trong lòng, ngoài mặt vẫn cười khổ nói:
- La Thiên Đạo Trường ta hôm nay rơi vào nông nỗi này, thật giống như vong hồn không có nhà để về, sao còn có thể lọt vào pháp nhãn của hai vị?
Yến Quy Nam khuyên giải an ủi nói:
- La Đạo tôn, cái gọi là một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, cảnh ngộ của La Thiên Đạo Trường ngươi là vô cùng thê thảm, nhưng chúng ta đứng nhìn bên cạnh, cũng vô cùng đồng cảm. Ai có thể bảo đảm, hôm nay của La Thiên Đạo Trường ngươi, không phải là ngày mai của Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông chúng ta?
Lời này khiến La Thông Thiên ít nhiều có chút hưởng thụ, cảm thấy nghe ra tương đối dễ chịu.
- Đúng vậy, La Đạo tôn, ngươi cũng đừng quá chán nản. Đại lục Thiên Huyền từ khi có sử đến nay, mỗi khi một thiên tài nổi lên, hầu hết đều sẽ có rất nhiều tác phẩm kinh thiên động địa, có vô số hòn đá đạp chân phụ trợ cho thiên tài. La Thiên Đạo Trường ngươi, chẳng qua là không may gặp phải một thiên tài, hơn nữa trở thành một khối đá dẫm chân của thiên tài nổi lên đó mà thôi. Loại chuyện trăm năm khó gặp một lần này, chỉ có thể nói là số trời đã định, không phải lỗi của các ngươi.
Ngay cả người tính tình nóng nảy như Lôi Minh, cũng dùng lời lẽ thân thiết để an ủi La Thông Thiên. Điều này khiến La Thông Thiên vô cùng cảm động, trong lòng không tránh khỏi có chút kinh ngạc. Hai vị Thần đạo cường giả này thường ngày ngồi tít trên cao, sao hôm nay lại khác với bình thường, tư thái cúi thấp như vậy, vui vẻ hòa nhã?
- Lôi Minh huynh nói rất đúng, trong lịch sử, loại thiên tài này, cũng không phải không có. So với sự tồn tại hiển hách của La Thiên Đạo Trường ngươi, cũng có vô số vật hy sinh khác trên con đường trở thành thiên tài của hắn. La Thiên Đạo Trường ngươi mặc dù gặp phải đả kích trọng đại, nhưng cuối cùng vẫn bảo toàn được rất nhiều cao thủ, chỉ cần từ nay về sau có thể giấu tài, toàn lực phát triển, không hẳn không thể trở lại như ngày xưa, thậm chí là phát triển theo hướng huy hoàng hơn.
La Thông Thiên thấy bọn họ nói như vậy, không tránh khỏi có chút lo sợ bất an, cười khổ nói:
- Nhị vị, La mỗ rất là cảm kích các vị có thể đến đây cứu viện, nếu không phải nhị vị đến kịp. Tần Trọng Dương đã dự định đại khai sát giới. Những lời khuyên giải của hai vị, trong lòng La mỗ cũng cảm thấy ấm áp dễ chịu…
- La Đạo tôn, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều quá. Bất luận như thế nào, chúng ta đều biết La Đạo tôn ngươi là một nhân vật số một, bây giờ, chúng ta chỉ muốn hỏi ngươi một chuyện, có tự tin trùng kích cảnh giới Thần đạo hay không! Nếu Đạo tôn có tự tin trùng kích cảnh giới Thần đạo, hai đại tông môn chúng ta, có thể tạm thời cung cấp sự che chở cho La Thiên Đạo Trường, bảo đảm cho các ngươi không phải chịu bất cứ xâm phạm gì! Vì ngươi mà ngăn chặn bất cứ quấy nhiễu về sau!
La Thông Thiên kinh ngạc nhìn hai người này, được sủng ái mà lo sợ, không tránh khỏi có chút lo lắng. Thái độ thay đổi vô cùng lớn thế này, khiến La Thông Thiên ít nhiều cảm thấy có chút hồ nghi.
- La Đạo tôn, trong lòng ngươi nhất định có rất nhiều nghi vấn. Không sao, ngươi cứ tận sức nói ra hết đi.
La Thông Thiên lâu nay vẫn quen thói cường thế khi đối thoại với người khác, bất kể là đồng đạo của tông môn khác ở Hiên Viên Khâu, hay là trong La Thiên Đạo Trường, hắn đều là bên cường thế. Hôm nay hiếm hoi được giao tiếp với Thần đạo cường giả, hơn nữa vừa xuất hiện đã là hai người, điều này khiến hắn ít nhiều cảm thấy có chút áp lực quá lớn.
Dù sao hắn cảm thấy đối phương nhún nhường như vậy, thực chất là đang ngấm ngầm mưu tính với hắn.
Đương nhiên, loại lo lắng này cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý. Một khi đối phương để hắn mở miệng, hắn cắn răng một cái nói:
- Nhị vị, lúc trước khi Lão Nhị nhà ta ở Thiên Đế Sơn, từng năn nỉ các ngươi đến cứu viện, đã chịu cảnh ghẻ lạnh. Hôm nay, nhị vị lại chủ động như vậy, La mỗ thật sự có chút nghi hoặc trong lòng.
Yến Quy Nam và Lôi Minh nhìn nhau cười khổ, nói:
- La Đạo tôn, đây chính là một mục đích khi chúng ta tới đây, cũng là vì muốn nói lời xin lỗi với La Thiên Đạo Trường. Ban đầu chúng ta không tới, là vì không dám xem thường Tần gia Thiên Đế Sơn, chứ không phải không muốn giúp đỡ La Thiên Đạo Trường. Hôm nay, nếu Tần gia Thiên Đế Sơn đã can dự vào, vậy Tần Vô Song đó đã được chứng thực là đệ tử của Tần gia Thiên Đế Sơn. Vậy thì, chúng ta đâu còn gì mơ hồ nữa. Quan hệ kết minh, lập tức rõ ràng. Là cùng đối phó với Tần gia, đó là duy trì mối quan hệ đồng minh này. La Đạo tôn, chúng ta làm như vậy, cũng chỉ vì muốn tìm kiếm một bằng hữu quyết tâm đối phó với Tần gia Thiên Đế Sơn.
- Đối phó Tần gia Thiên Đế Sơn?
La Thông Thiên bất đắc dĩ nhìn hoàn cảnh bốn phía hỗn độn xung quanh, thở dài:
- Các ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy, La Thiên Đạo Trường ta, hôm nay còn có tư cách gì để đối phó với Tần gia Thiên Đế Sơn chứ?
Yến Quy Nam cười khoái trá, tất cả đều nằm trong tính toán của hắn, La Thông Thiên này luôn luôn khí phách, sau khi trải qua nhiều khó khăn, quả nhiên đã mềm yếu đi rất nhiều, chí khí cũng nằm ở chỗ cực thấp. Thời điểm này, là thời cơ thích hợp nhất để thừa dịp mà vào. Lập tức mỉm cười nói:
- La Đạo tôn, thiên phú và tu vi của ngươi, chúng ta đều xem trọng. Nếu không phải vì thế, chúng ta vốn cũng không cần mời ngươi gia nhập. Chúng ta cho rằng, ngươi rất có hy vọng tiến nhập vào cảnh giới Thần đạo. Động Huyền Cảnh, cao thủ đỉnh cao không thiếu, nhưng không có tư chất, Thần đạo còn cần nhân tố con người quyết định. Chúng ta cảm thấy La Đạo tôn ngươi, rất có hy vọng trùng kích Thần đạo! Nếu ngươi cảm thấy không có tư cách đối phó với Tần gia Thiên Đế Sơn, vậy thì đợi sau khi ngươi tiến nhập vào cảnh giới Thần đạo, ngươi hoàn toàn có tư cách rồi. Nguồn: truyentop.net
- Cảnh giới Thần đạo!
Trong mắt La Thông Thiên lóe lên một tia nhiệt mang, đây là danh từ khiến hắn mong đợi, từ này do Thần đạo cường giả chân chính nói ra trên miệng, có vẻ phân lượng đặc biệt nặng.
- Đúng vậy, cảnh giới Thần đạo.
Yến Quy Nam rất xác thực nói:
- La Đạo tôn, nếu ngươi muốn có được sự giúp đỡ của chúng ta, thì hãy lấy sự quả quyết của ngươi ra, chứng minh bản thân ngươi, chứng minh ngươi có tư cách ngang hàng với chúng ta. Nếu ngươi có thể chứng minh tất cả những thứ này, La Thiên Đạo Trường muốn hưng phục, có gì khó khăn? Cho dù không có cơ nghiệp Thiên Dương Sơn, lẽ nào không có chỗ tốt hơn sao?
Trong lúc vô tình, lại vứt ra một cái bánh vẽ. Ý tứ của lời này, đến cả đứa ngốc cũng nghe hiểu, không phải chính là ám chỉ vị trí của tám môn Thiên Đế Sơn sao?
Hôm nay cơ nghiệp Thiên Dương Sơn bị phá hủy, La Thiên Đạo Trường đang cần một nơi đi về lý tưởng. Vị trí của tám môn Thiên Đế Sơn, không nghi ngờ gì là cái bánh vẽ lớn nhất, lúc này, có thể khiến hắn đỡ đói nhất.
Trong mắt La Thông Thiên lóe lên hào quang nóng bỏng, càng thêm nồng đậm. Trong lòng hắn, cũng đang có sự đấu tranh kịch liệt, hắn cũng biết, thế lực hai nhà này quăng ra điều kiện hấp dẫn như vậy, đương nhiên là có mưu đồ. Nhưng dưới điều kiện mê hoặc như vậy, hắn lại rất khó cự tuyệt.
Không phải chính là kết minh đối phó với Tần gia Thiên Đế Sơn sao? Nói đến cừu hận, La Thiên Đạo Trường có vô số lý do khắc cốt ghi tâm trong lòng.
Đối phó với Tần gia Thiên Đế Sơn, bất luận là nhìn từ phương diện nào, cũng là lựa chọn tất yếu của La Thiên Đạo Trường. Ngay cả La Thông Thiên hắn lúc này rút lui, từ nay về sau không đối địch với Tần gia Thiên Đế Sơn nữa thì Tần Vô Song có thể chịu để yên sao.
Quan hệ của hai bên đến bước này, vẫn là cục diện không chết không hết!
Nếu nói La Thông Thiên còn có một tia do dự, vậy thì những lời tiếp theo của Yến Quy Nam, đã hoàn toàn khiến huyết dịch của hắn sôi trào, không còn một chút do dự nào.
- La Đạo tôn, chúng ta chỉ có thể cho ngươi hai điều hứa hẹn! Một, khi ngươi trùng kích cảnh giới Thần đạo, chúng ta có thể che chở cho La Thiên Đạo Trường, bảo đảm La Thiên Đạo Trường không bị người ta công kích lần nữa. Hai, đợi sau khi ngươi tiến nhập cảnh giới Thần đạo thành công, ba nhà kết minh, cùng đối phó với Tần gia Thiên Đế Sơn, bất luận dùng thủ đoạn gì, nếu Tần gia Thiên Đế Sơn bị xóa tên khỏi Thiên Đế Sơn, chúng ta nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ La Thiên Đạo Trường thay thế!
Lôi Minh cũng gật đầu nói:
- Xin hãy tin tưởng thành ý của chúng ta, đối với chúng ta mà nói, tám môn Thiên Đế Sơn, người của mình càng nhiều, ý nghĩa là địa vị của chúng ta càng kiên cố. Chúng ta tuyệt đối vui mừng nhìn đồng minh của mình tiến vào chiếm giữ tám môn Thiên Đế Sơn, chứ không muốn thế lực nhất lưu khác quan hệ xa lánh với chúng ta tiến vào.
Đây là lời nói rất thật, La Thông Thiên đương nhiên cũng phân tích ra được.
Điều kiện mê hoặc như vậy, La Thông Thiên muốn cự tuyệt cũng khó, khí khái nhất thời sinh ra, trịnh trọng nói:
- Nhị vị, khi La Thiên Đạo Trường ở vào thời điểm khó khăn, có thể có được sự đề bạt giúp đỡ của các ngươi. La Thông Thiên ta, bằng lòng với điều kiện của các ngươi!
- Được, đây mới là nam tử hán thật sự hào kiệt, vào thời khắc then chốt có thể quyết đoán.
Ba bên vỗ tay tán thưởng, đều là vô cùng vui mừng.

Đội ngũ Tần Vô Song, rất nhanh rời khỏi La Thiên Đạo Trường, theo hướng Vấn Đỉnh Sơn của Thiên Đế Sơn mà trở về. Bao Bao ngạc nhiên nói:
- Chưởng môn đại nhân, sao ngươi biết đối phương tới là Thần đạo cường giả, hơn nữa còn là hai người?
Tần Trọng Dương mỉm cười nói:
- Đây là lực cảm ứng và hiểu ngầm chỉ có Thần đạo cường giả mới có. Đương nhiên, đây cũng là vì ta hiểu bọn chúng nhiều hơn bọn chúng hiểu ta, cũng là vì ta luôn có sự đề phòng, còn bọn chúng, lại không có đề phòng.
- Chưởng môn đại nhân, nói như vậy, ngươi sớm đã đoán được hai nhà đó sẽ phái Thần đạo cường giả tới sao.
- Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, thiên tài tầng tầng lớp lớp. Chúng ta có thể nghĩ ra, bọn chúng cũng có thể nghĩ ra. Chỉ có điều, chúng ta cướp được thời cơ trước mà thôi.
Bao Bao thở dài:
- Chưởng môn đại nhân, ngươi thông minh như vậy, bọn chúng nhất định không tính kế bằng ngươi.
Tần Trọng Dương lại một trận cười khổ, tiểu hầu nhi này lời nói và hành động đều không chút kiêng kỵ, có lúc thật sự khiến người ta đau đầu.
Quay đầu liếc mắt nhìn Tần Vô Song, lòng đầy yêu thích, mỉm cười hỏi:
- Người thanh niên, đệ tử Tần gia ta, đã rất lâu rồi không xuất ra một nhân vật siêu tuyệt tài trí song tài giống như ngươi. Không thể không nói, ngươi đã mang lại sự vui mừng tột độ cho Tần gia ta, vượt qua lớp người trẻ tuổi của Tần gia Thiên Đế Sơn. Vô Song, Vô Song, cử tộc Vô Song!
Có thể có được sự khen ngợi như vậy của Thần đạo cường giả, Tần Vô Song đương nhiên rất là cao hứng, nhưng hắn cũng không lạc quan mù quáng, mà là vô cùng cẩn thận nói:
- Tam Chưởng môn, Vô Song vừa đến, không có ý tranh đua với đồng đạo của Tần gia. Ta làm những chuyện này, cũng chỉ vì nhân duyên trùng hợp mà thôi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.