ần Liên Sơn mắt lóe sáng:
- Vô Song, con chắc chắn chứ?
Tần Vô Song nói:
- Tuyệt đối không sai!
Nói rồi đi vòng quanh đó mấy vòng rồi bỗng nói:
- Phụ thân ra ngoài cửa tránh một lát. Con sợ khởi động cơ quan sẽ có linh lực cấm chế bắn ra, chúng ta nên cẩn thận một chút.
Nhưng Tần Liên Sơn lại nói:
- Ta ở đây, không ra ngoài đâu.
- Phụ thân, hài nhi lo…
Tần Vô Song sợ cấm chế bắn ra sẽ gây thương tích cho phụ thân. Dù gì khởi động cơ quan cần đến Linh Võ Đại viên mãn thì chắc chắn nó không tầm thường, vạn nhất linh lực cấm chế bắn ra thì khó ứng phó.
Tần Vô Song kiên định:
- Vô Song, không cần lo. Nếu con hiểu tổ huấn quan trọng với ta thế nào thì nên hiểu tâm trạng muốn chứng kiến kỳ tích này của ta. Vì sự vùng lên của Tần gia, ta có chết ngay tại đây cũng không nhíu mày. Huống hồ, cơ quan của tổ tiên sắp đặt sao lại làm thương tổn đến hậu bối cơ chứ?
Tần Vô Song biết tâm trạng của phụ thân, càng hiểu được cảm nhận lúc này của phụ thân. Cả đời phụ thân vì gia tộc, nguyện vọng lớn nhất chính là hoàn thành tâm nguyện mà tổ tiên Tần gia để lại. Nay có cơ hội mở ra điều tổ huấn cơ mật, phụ thân muốn tận mắt chứng kiến cũng là điều dễ hiểu.
- Phụ thân, nếu vậy thì người mặc chiếc áo này vào.
Tần Vô Song cởi bỏ chiếc áo phòng ngự cấp bậc Hư Võ Cảnh đưa cho phụ thân mặc.
Có áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-trung-tinh-ha/3246792/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.