Chương trước
Chương sau
Mộ Dung tiểu thư bình thản, chăm chú nhìn Tần Vô Song, nhưng không dò hỏi suy nghĩ của hắn, chỉ cười:
- Đương nhiên, họ Tần đó chưa từng nói họ có thế lực thế tục ở các quốc gia nhân loại.
Tần Vô Song cười:
- Họ Tần ở Đại lục Thiên Huyền rất nhiều, cũng chẳng trách mà Mộ Dung tiểu thư lại có nghi ngờ như thế.
Mộ Dung tiểu thư bỗng nói:
- Có điều, Tần công tử thiên phú tài tình, nếu đến Hiên Viên Khâu phát triển, gia nhập họ Tần đó thì cũng không phải ý kiến tồi.
Tần Vô Song kiên quyết lắc đầu:
- Mộ Dung tiểu thư, nếu quả thật ta và họ Tần ở Hiên Viên Khâu có quan hệ thì không sao, nhưng nếu không quan hệ gì, đến nương nhờ người ta, đó không phải điều ta muốn. Lâm nguy tìm chỗ dựa cũng không phải hành vi của kẻ trượng phu.
Mộ Dung tiểu thư biết mình đã lỡ lời, hơi đỏ mặt nói:
- Ta đã lỡ lời rồi, Tần công tử bỏ quá cho.
- Mộ Dung tiểu thư cũng là có ý tốt thôi mà.
Tần Vô Song cười.
Đang nói chuyện, bỗng Mộ Dung tiểu thư mặt biến sắc, đứng bật dậy ra ngoài lan can nhìn ra xa về phía tây nam với ánh mắt có phần kỳ lạ.
- Mộ Dung tỷ tỷ sao vậy?
Bao Bao tò mò hỏi.
Mộ Dung tiểu thư đang định lên tiếng thì từ phía Tây Nam bỗng vang lên tiếng rít dài, chỉ nháy mắt đã tiến lại gần đến vài chục dặm, tốc độ không gì sánh được.
Mà tiếng rít này kéo dài liên miên, ào đến như ngọn sóng trăm trượng xô bờ, chim muông hoảng loạn bay tan tác.
Sắc mặt Tần Vô Song biến đổi:
- Có địch xâm phạm! Mộ Dung tiểu thư, Tần mỗ cáo từ! Bao Bao, đi thôi!
Tần Vô Song cung tay, nhảy thẳng từ trên lầu xuống, bước chân vội vã, lát sau đã đến cổng thành rồi chạy về Tinh La Điện.
Tiếng rít lúc này đã tới gần hơn, hết đợt này đến đợt khác, không ngừng cuồn cuộn về phía Tinh La Điện. Lúc sau thì Tần Vô Song đã ở trước sơn môn Tinh La Điện.
Năm vị Điện chủ Tinh La Điện lúc này cũng đã tập trung trước sơn môn. Đại Long đầuThời Thừa Long của Long Hổ Môn cũng đến. Tần Vô Song đến trước thượng môn chào năm vị Điện chủ. Truân Trung Trì nói:
- Vô Song, đưa Thần Tú Cung cho Đại Điện chủ!
Rất ít khi Truân Trung Trì trực tiếp hạ lệnh cho Tần Vô Song, nhưng lúc này khẩu khí hắn kiên quyết, có phần uy nghiêm không được nghi ngờ.
Tần Vô Song biết kẻ địch lần này rất mạnh, có khả năng vượt qua cảnh giới Linh Võ. Nếu không phải Thần Tú Cung thì e là Tinh La Điện không có khả năng thắng nào.
Tần Vô Song gật đầu đưa Thần Tú Cung cho Trác Bất Đàn. Trác Bất Đàn cũng không từ chối, cầm đeo lên vai.
Tần Vô Song cũng thả Tử Điện Phần Diệm Thú ra dặn:
- Bao Bao, Cô Đơn, hai ngươi chú ý, nếu thực lực kẻ địch quá mạnh thì tất cả cùng xông lên, không cần khách khí.
Tử Điện Phần Diệm Thú vừa mới ra vẫn chưa biết bên ngoài có gì thay đổi, nó cười hung hăng:
- Có cường địch đến à? Ở đâu, để ta đi xé xác hắn ra!
Bao Bao nói:
- Cô Đơn ca, kẻ địch lần này e là ngươi xé không nổi đâu!
Tử Điện Phần Diệm Thú định lên tiếng thì tiếng rít lại vang lên như sấm dậy, khiến cây cối rung chuyển, lá bay ào ạt.
Tử Điện Phần Diệm Thú lầm bầm:
- Hứ, tên khỉ nào thực lực mạnh thế!
Tần Vô Song nói:
- Kẻ này rất có thể là Hư Võ Cảnh cường giả. Chúng ta không được liều, vây lại đánh cũng phải có sách lược.
Tử Điện Phần Diệm Thú nói:
- Hư Võ Cảnh, chết tiệt, nếu không phải bị phong ấn nghìn năm thì ta đâu có sợ Hư Võ Cảnh hắn, ta tát một phát hắn chết tươi!
Bao Bao hình như cũng không sợ gì lắm, cười:
- Cô Đơn ca, đừng chỉ có nói khoác như thế! Nói thật đi, ngươi có sợ không?
Tử Điện Phần Diệm Thú kêu lên:
- Sợ cái đầu hắn! Hư Võ Cảnh thì sao nào? Ta…
Đang nói thì từ xa, từ phía dưới sơn đạo, hai bóng người đang lao tới. Trác Bất Đàn quát:
- Dừng lại!
Đến dưới chân núi, hai kẻ đó giảm tốc độ. Một trong hai kẻ đó là Tả Thiên Tứ, còn người kia nhìn tướng mạo còn trẻ, chắc chưa quá ba mươi.
Kẻ lên tiếng trước không phải Tả Thiên Tứ mà là người trẻ tuổi kia. Kẻ này đương nhiên là La Vân của La Thiên Đạo Trường. Hắn đem theo Tả Thiên Tứ đích thân đến Tinh La Điện để điều tra chân tướng.
Tả Thiên Tứ nhìn lên thấy Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú thì thân thể co giật như chạm phải điện:
- Quả nhiên là Tinh La Điện!
La Vân lạnh lùng:
- Có manh mối gì rồi?
- Hai con linh thú, ở trước sơn môn.
Hắn nói có phần không thể tin được mắt mình.
Hắn vẫn luôn hoài nghi Cửu Ô Thần Miếu, căn bản không cảm thấy Tinh La Điện lại có thực lực khiến Cửu Cung Phái thảm bại như vậy, nhưng lúc này thì đã tận mắt nhìn thấy. Kẻ khiến Cửu Cung Phái bại trận quả nhiên là Tinh La Điện!
Nếu không phải La Vân nhắc nhở thì hắn không hề nghĩ đến khả năng này.
La Vân nghe hắn nói vậy thì cười lạnh:
- Giờ ngươi tin ta rồi chứ?
Tả Thiên Tứ nghiến răng:
- Xin La huynh làm chủ cho Cửu Cung Phái! Thù này không báo, sự phẫn nộ trong Tả Thiên Tứ ta khó lòng tiêu tan!
La Vân quát:
- Theo ta!
Dứt lời, hắn xông về phía trước. Trác Bất Đàn giương cao Thần Tú Cung với một mũi tên trên đó, quát lớn:
- Bằng hữu, còn không dừng lại, cung tiễn vô tình!
La Vân cười lạnh lẽo:
- Cung tiễn vô tình? Ngươi cứ bắn ta xem nào? Bắn trúng coi như ngươi có bản lĩnh!
Tả Thiên Tứ nhắc nhở:
- La huynh, Tinh La Điện có một cây Thần cung, uy lực rất mạnh. Lần đó Triệu Phó Chưởng môn đã phải chịu thua trước nó. Triệu Hằng với thực lực một Linh Võ Đại viên mãn đã bị thứ vũ khí Trung Linh Võ Cảnh đả thương đan điền!
La Vân sững người, Linh Võ Đại viên mãn bị thương bởi vũ khí Trung Linh Võ Cảnh? Điều này có phải hơi khó tin rồi không? La Vân hắn tuy là Hư Võ Cảnh cường giả nhưng mới chỉ là giai đoạn một của Hư Võ Cảnh - Luyện Võ Cảnh.
Trong Hiên Viên Khâu, cao thủ Luyện Võ Cảnh nhiều như lá mùa thu, căn bản không đến lượt La Vân hắn nghênh ngang. Nhưng đến các quốc gia nhân loại thì đương nhiên hắn sẽ không thể thiếu ý nghĩ thể hiện uy phong. Thứ nộ khí khi không được coi trọng ở Hiên Viên Khâu cần phải tìm một nơi nào đó phát tiết. Vì thế mà vừa rồi hắn không e dè gì mà khuếch trương khí thế, lấy Tinh La Điện để phát tiết sự bực bội.
Nhưng khi nghe đến cây Thần cung này thì bất giác lại thấy dè chừng. Vượt hai cấp đả thương đối thủ, cây cung này mà trong tay Linh Võ Đại viên mãn thì rất có khả năng sẽ đả thương được một Luyện Võ Cảnh cường giả như hắn.
Nhưng hắn đã nói rồi thì không thể cứ đứng yên không tiến, chỉ là bước chân có chậm hơn nhiều. Tay huơ lên, một chiếc quạt gấp hiện ra, đó chính là vũ khí phòng thân của hắn, vũ khí cấp Hư Võ Cảnh.
- Nếu cây cung đã lợi hại như vậy, cùng lắm thì ta tránh. Nếu chỉ là hư danh thì ta vừa may ta sẽ thể hiện thân thủ trước mặt Tả Thiên Tứ, cho hắn biết sự khác biệt giữa Hư Võ Cảnh cường giả và Linh Võ Đại viên mãn!
Nghĩ vậy, La Vân cười lạnh:
- Tinh La Điện, chỉ là một tông môn hạng hai ở các quốc gia nhân loại là lại uy hiếp cường giả đến từ Hiên Viên Khâu? Các ngươi xem ra thật sự muốn diệt môn rồi.
Trác Bất Đàn và những người khác căng thẳng, quả nhiên là cường giả Hiên Viên Khâu.
Nhưng việc đã đến nước này, cường địch dù là đến từ đâu thì cũng chỉ còn cách cố mà chống cự, chứ tai họa hôm nay không thể tránh được rồi.
Trác Bất Đàn nói:
- Nếu các hạ đến từ Hiên Viên Khâu thì không nên không biết đạo lý như vậy. Xâm phạm sơn môn như vậy có phần mất đi phong thái của cường giả!
La Vân cười lạnh lùng:
- Phong thái cường giả? Tinh La Điện các ngươi mà cũng xứng nói đến phong thái cường giả?
Trác Bất Đàn bình tĩnh nói:
- Nếu các hạ tiếp cận trong vòng trăm trượng, cây cung trong tay ta sẽ không nể nang đâu! Cây cung này là bảo vật của Tinh La Điện ta, không chỉ một lần giết Hư Võ Cảnh cường giả. Chỉ xem các hạ rốt cuộc có thực lực chống lại được uy lực của cây cung này không.
La Vân cười lớn:
- Rất tốt, vậy hãy thử xem sao!
Vừa nói, chân hắnvẫn không ngừng bước, tiếp tục xông lên phía trước. Tốc độ hắn không nhanh nhưng khoảng cách mỗi bước rất lớn.
Tả Thiên Tứ rất dè chừng uy lực của Thần Tú Cung, hắn theo sau La Vân, không ngớt chửi bới:
- Trác Bất Đàn, Tinh La Điện các ngươi giết nhiều cao thủ của Cửu Cung Phái ta như vậy. Tả Thiên Tứ ta còn một hơi thở thì các ngươi chưa xong với ta đâu! Hôm nay, chính là ngày Tinh La Điện các ngươi diệt môn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Đại Điện chủ, trong vòng trăm trượng rồi, bắn hắn đi!
Trác Bất Đàn gật đầu, ngắm chuẩn, thả tay, mũi tên xanh lục lao vút đi, một luồng sáng xanh xé gió bắn thẳng vào La Vân.
La Vân trong lúc di chuyển vẫn luôn chú ý động tĩnh của Trác Bất Đàn, nghe các Điện chủ kia nói cũng đề cao cảnh giác.
Thấy một luồng sáng xanh lóe lên thì giật mình, khí thế đã bị cây Thần cung áp đảo, hốt hoảng nhảy lên tránh tiễn.
Mũi tên bắn thẳng vào vách núi phía trước làm thủng cả một lỗ hổng lớn, cả con đường sơn đạo rung chuyển, uy lực quả thật khiến người ta kinh hãi.
La Vân quay người liên tục trên không rồi mới rơi xuống. Chỉ một mũi tên mà đã lợi hại như vậy, nếu bắn liên hoàn, khóa hết đường lùi thì quả thật không dễ đối phó.
Nhưng hắn đã biết uy lực của Thần Tú Cung rồi thì sự dè chừng cũng bớt đi nhiều, ngược lại nộ hỏa trong người lại bị mũi tên đó của Trác Bất Đàn kích thích bùng phát!
Hắn nói lạnh băng:
- Hôm nay, không tiêu diệt được Tinh La Điện, ta thề không về Hiên Viên Khâu! Tất cả người Tinh La Điện nghe rõ đây! Nếu không phải đệ tử Tinh La Điện lập tức cút! Đệ tử Tinh La Điện chỉ có thể trách các ngươi đã vào nhầm tông môn! Ngày này năm sau chính là ngày giỗ của các ngươi!
Vừa nói, khí thế của La Vân dâng cao, biến ra vô số ảo ảnh lao về phía sơn môn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.