Sau khi xuống núi, Tần Vô Song quay lại tổng bộ Tinh La Điện. Việc đầu tiên đó chính là tới tiền điện Thanh Vân Điện để bái kiến sư phụ. Lúc này cách ngày mồng tám tháng chạp còn hơn một tháng, bây giờ hắn xuống núi, hiển nhiên là còn có chút sớm. Vì vậy Truân Trung Trì nghe nói có Tần Vô Song cầu kiến, cũng có chút bất ngờ. - Ha ha, Vô Song, nhìn khí sắc của ngươi rất tốt. Hai tháng không gặp, xem bộ dạng hình như có chút thu hoạch? Truân Trung Trì cười tủm tỉm nói. - Mau nói đi, có những thu hoạch gì vậy? Tần Vô Song cũng không giấu diếm, ngoài chuyện liên quan đến gã áo đen đó, tỉnh lược đi một số chi tiết, còn lại đầu đuôi gốc ngọn cứ đúng như sự thực mà nói. Phần mà hắn tỉnh lược chính là lệnh bài thân phận và tấm bản đồ kỳ quái của gã áo đen đó. Những chuyện khác của hắn, cũng đều tường tận chi tiết bẩm báo lên trên. Truân Trung Trì sau khi nghe xong, lông mày khẽ cau lại, lẩm bẩm: - Ngươi tới Vạn Tượng Cốc, tham gia thi đấu Lôi đài đánh cược, có người uy hiếp ngươi, có đúng không? - Đúng! Tần Vô Song cũng không che giấu. Sắc mặt của Truân Trung Trì xanh mét: - Đám khốn khiếp này, đè ép đồng môn, thật sự muốn một nhà độc đại sao? - Sư phụ, những người đó là ai? - Còn có thể là ai? Đầu lĩnh lớn nhất của bọn chúng chính là Vi sư huynh mà ngươi đã nói – Vi Dực! Hắn xuất thân từ nhất mạch của Đại Điện chủ! Đám gia hỏa đó lâu nay vẫn luôn muốn loại trừ bốn mạch khác, chỉ hận không thể đem toàn bộ tài nguyên của Tinh La Điện độc quyền toàn bộ. - Nhất mạch của Đại Điện chủ? Lẽ nào tất cả chuyện này đều do Đại Điện chủ bày mưu đặt kế sao? Tần Vô Song có chút không thể tưởng tượng nổi. - Cái đó gọi là Diêm Vương dễ ứng phó, tiểu quỷ khó đề phòng. Bản thân Đại Điện chủ cũng không đến mức như vậy, trong năm vị Điện chủ vẫn là tương đối đức cao vọng trọng. Nhưng đám bè đảng, phe cánh trong nhất mạch của hắn lại càng thích độc chiếm một vùng, làm độc bá. Vô Song, trong mấy tên Đệ tử Trung tâm chủ trì mà ngươi nói, có một người lại là của nhất mạch chúng ta, ngươi đoán thử xem là ai? Tần Vô Song suy nghĩ một lát, hỏi: - Lẽ nào là Chu sư tỷ đó? Truân Trung Trì cười ha ha nói: - Làm thế nào mà ngươi đoán được? - Trực giác, toàn bộ là dựa vào trực giác, đệ tử cảm thấy vị Chu sư tỷ đó tương đối thân thiết mà thôi. - Ân, đừng xem thường trực giác, đối với Tiên Thiên cường giả, trực giác có lúc rất linh mẫn. Vô Song, kết quả kiểm tra nâng cao Thí luyện Võ đồng lần này, thành tích của Bách Việt Quốc các ngươi xem ra rất không lý tưởng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net - Vậy sao? Trong lòng Tần Vô Song khẽ chấn động, hắn luôn rất quan tâm đến chuyện này, nghe sư phụ nói như vậy, không khỏi có chút lo lắng: - Không đến mức ảnh hưởng đến việc thăng cấp lên Công quốc Thượng phẩm chứ? - Không đến mức đó, chỉ cần một mình ngươi là đủ rồi điều kiện. Những cái khác chẳng qua chỉ là thêu hoa thêu gấm mà thôi. Bách Việt Quốc các ngươi lần này, ngoài ngươi ra, được Tinh La Điện chọn lựa chỉ có sáu người. Một số Công quốc Trung phẩm khác, đều có gần mười người. Đại Ngô Quốc là láng giềng của Bách Việt Quốc các ngươi, lần này cống hiến số lượng ba mươi người. Vì vậy cũng đồng dạng được thăng cấp lên Công quốc Thượng phẩm! Tần Vô Song cười khổ liên tục, thầm nghĩ tranh đấu của Bách Việt Quốc và Đại Ngô Quốc, xem ra còn phải tiếp tục. Hắn vốn tưởng rằng, Bách Việt Quốc tấn chức lên Công quốc Thượng phẩm, về địa vị cơ bản đã vượt qua Đại Ngô Quốc, từ nay về sau sẽ hiện ra ưu thế mang tính áp đảo, không ngờ Đại Ngô Quốc người ta cũng không chịu thua kém! Chuyện bây giờ mà hắn quan tâm là, rút cuộc trong sáu người của Bách Việt Quốc, có người mà hắn quen biết ở trong đó không. Nhưng suy nghĩ một chút, có lẽ hi vọng đó tương đối xa vời. Bách Việt Quốc ngoài Tần gia ra, còn có bốn đại Vương tộc. Mặc dù Xích Mộc Vương đã bị diệt môn, nhưng vẫn còn lại ba đại Vương tộc. Đệ tử của ba đại Vương tộc, chí ít cũng chiếm số lượng ba người rồi. Vị trí ba người còn lại, chẳng khác nào toàn bộ Võ đồng của Bách Việt Quốc cùng nhau tranh cướp. Đám người như là Đạt Hề Dương và Đồng Ngôn, sợ rằng hi vọng vô cùng xa vời. Lập tức hắn không kìm được hỏi: - Sư phụ, Võ đồng của Bách Việt Quốc ta tiến nhập vào Tinh La Điện, không biết là những người nào? Truân Trung Trì cười khổ nói: - Chuyện này vi sư thật ra cũng không chú ý, dù sao tư chất của những Võ đồng này không cao, giá trị tiềm lực cũng rất khó đạt được mong đợi của vi sư. Tựa hồ đều được các Trưởng lão của Tinh La Điện chọn đi rồi. Rảnh rỗi ngươi hãy đi hỏi thăm xem sao. Nhưng Vô Song, tới Tinh La Điện rồi, cái mà ngươi phải suy nghĩ nên là toàn bộ Đế quốc Đại La, chứ không phải là Công quốc nhỏ bé của các ngươi trước kia. - Vâng! Tần Vô Song cũng cảm thấy nói những lời này trước mặt vi sư có chút thất lễ. - Vô Song, ngươi thu thập nhiều nội đan Yêu thú sơ cấp như vậy, không phải là muốn chế luyện Tiên Thiên Sơ Linh Đan chứ? Truân Trung Trì đột nhiên hỏi. - Đệ tử đang có ý này! Tần Vô Song lông mày khẽ động: - Xin hỏi sư phụ, việc luyện đơn này, mạch nào của Tinh La Điện chúng ta tương đối thành thạo? - Không có mạch nào lành nghề cả! Khẩu khí của Truân Trung Trì rất thẳng thắn, thở dài: - Tất cả đều muốn tu luyện, muốn không ngừng giành được đột phá trên con đường võ đạo, chuyện luyện đan, ai cũng muốn đợi tiện lợi sẵn có, kêu bọn họ tự đi học, tất cả đều không vui lòng tự nguyện. - Ồ? Nếu nói như vậy, Tinh La Điện ta to lớn như vậy mà cũng không có được một gã Luyện đan sư sao? Truân Trung Trì thở dài: - Đương nhiên không đến mức như vậy, trước mắt Luyện đan sư giỏi nhất của Tinh La Điện, là ở mạch Ly Hỏa Pháp Vương. Trong tám đại Pháp vương, duy nhất có Ly Hỏa Pháp Vương là sở trường nhất chuyện chế luyện đan dược, đệ tử trong mạch của hắn cũng đều chuyên tâm vào con đường luyện đan, chỉ là… - Chỉ là cái gì? - Chỉ là tính cách của Ly Hỏa Pháp Vương này rất là cổ quái, không thích giao tiếp lắm. Nếu ngươi muốn tìm hắn chế luyện đan dược, thì cần phải tổn hao tâm sức một chút! - Nếu đã là Pháp vương của Tinh La Điện, vì đệ tử của Tinh La Điện mà luyện đan theo lý mà nói là chuyện đương nhiên, cùng lắm thì trả cho hắn một chút tiền thuê thôi mà. Tần Vô Song cảm thấy rất là kỳ quái, tìm Pháp vương của bổn môn để luyện đan lẽ nào còn cần phí trắc trở sao? - Ha ha, Vô Song, ngươi nói nghe dễ dàng quá. Ngay cả năm vị Điện chủ chúng ta muốn luyện đan, cũng phải nói khéo với hắn, huống hồ là mấy gã đệ tử tiểu bối các ngươi. Vật gì càng hiếm thì càng quý, Luyện đan sư cực thiếu, hiển nhiên là càng quý trọng. Vô Song, ngươi có tám viên nội đan, cho dù lấy năm viên thuộc tính khác nhau đi chế luyện cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan, ba viên còn lại cũng đủ để chế luyện ra sáu đến mười viên Tiên Thiên Sơ Linh Đan rồi. Năm loại thuộc tính tập hợp đầy đủ, chế luyện ra Tiên Thiên Sơ Linh Đan là siêu cấp cực phẩm, Vô Song, đến lúc đó cho vi sư ngươi một viên, ngươi không ngại chứ? Truân Trung Trì cười hắc hắc, lộ vẻ thần thái tống tiền. Tần Vô Song cười: - Hiếu kính với sư phụ là điều đương nhiên! Truân Trung Trì hài lòng gật gật đầu: - Được, ngươi hãy tới Ly Hỏa Cung tìm Ly Hỏa Pháp Vương thăm hỏi trước. Nếu hắn đồng ý chịu ra tay, tỷ lệ xuất đan thành công có thể nói là trăm phần trăm. Năm viên nội đan thuộc tính khác nhau, chí ít cũng có thể chế luyện ra mười viên cực phẩm Sơ Linh Đan. Nếu giao cho người bình thường chế luyện, có thể giao ra cho ngươi ba viên đã là cảm tạ trời đất rồi. Con đường luyện đan, cũng coi trọng tỷ lệ thành công của xuất đan. Danh tác giống như của Ly Hỏa Pháp Vương, chế luyện Tiên Thiên Sơ Linh Đan, đương nhiên là biết trọng nhân tài, không thể quá thất thủ được, vì vậy tỷ lệ thành công khi xuất đan khẳng định cao. Nếu đổi lại là một tay mới thậm chí là học đồ, thì lại là một chuyện khác. - Vậy đệ tử sẽ tới Ly Hỏa Cung trước xem sao, sau khi quay về sẽ lại tới thăm sư phụ! - Được, ngươi đi thử trước đi, vạn nhất không được, vi sư sẽ mang cái mặt già nua, tự mình đi tới nói chuyện với Ly Hỏa Pháp Vương. Tần Vô Song cáo từ đi ra cửa, hướng về phía Ly Hỏa Cung mà đi.
Ly Hỏa Cung, nằm ở phần chính nam bên ngoài kiến trúc tổng thể của Tinh La Điện. Kiến trúc tổng thể của Tinh La Điện hiện ra một hình dạng hình xoắn ốc ngoài lập thể. Ngoài cùng là nơi của Chấp sự và một số Trưởng lão có chức vụ, nơi của Chấp sự ở tên là Phòng Chấp Sự, nơi ở của Trưởng lão gọi là Trưởng Lão Các, hình thành một tầng bảo vệ xung quanh bên ngoài. Một tầng bên trong, lại là tám Pháp Vương Cung. Vừa vặn sắp xếp theo phương hướng bát quái, phân biệt là càn, khôn, chấn, tốn, khảm, ly, cấn, đoài, tượng trưng cho thiên, địa, lôi, phong, thủy, hỏa, sơn, trạch. Ly Hỏa Cung thuộc tính hỏa, nằm ở phương vị chính nam. Vì vậy Ly Hỏa Cung là kiến tạo phương vị chính nam. Tám Pháp Vương Cung bao bọc xung quanh, bảo vệ xung quanh Ngũ Đại Điện trong đó, hình thành lên một thế cục giống như chúng tinh ủng nguyệt, cuối cùng nhô lên cao chính là Chủ điện cao ngất tầng mây, lộ vẻ phô trương vô cùng. Tần Vô Song rời khỏi tiền điện, đi một lát đã tới được nơi của Ly Hỏa Cung. Ly Hỏa Cung này là địa bàn của Ly Hỏa Pháp Vương, cũng là nơi luyện đan số một của Tinh La Điện, vì vậy cảnh vật chung quanh tương đối thanh tịch. Tần Vô Song đi đến gần cửa lớn, đã nhìn thấy một người thiếu niên, đang cầm một chiếc chổi, buồn bã quét dọn. Lúc này đã là mùa đông, lá cây khô rớt xuống chồng chất, cũng không dễ dàng quét dọn cho lắm. Người thiếu niên này quơ chổi lên, hiển nhiên tâm tình có chút buồn bực, còn muốn lấy cây chổi trút hết tâm sự trong lòng hai cái trên đất rồi mới tiếp tục quét dọn. Tần Vô Song nhìn bóng dáng của người thiếu niên này, không khỏi ngây người ngơ ngẩn. Hắn tựa hồ cho rằng bản thân đã nhìn nhầm rồi, thiếu niên này, rõ ràng chính là đệ đệ của Đồng Dao, Đồng Ngôn, người Võ đồng thiếu niên dựa vào sự hỗ trợ gian dối của Tần Vô Song mà tấn cấp thành công. Tại sao hắn lại ở đây? Lẽ nào, hắn chính là một trong số sáu Võ đồng của Bách Việt Quốc được chọn lựa? Tần Vô Song trong lòng thầm nghĩ, cao giọng kêu lên: - Đồng huynh? Đồng Ngôn vốn đang có tâm tình buồn bực, nghe thấy tiếng gọi này, kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt mỉm cười của Tần Vô Song đang đứng cách cửa Ly Hỏa Cung, không khỏi sửng sốt, lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng như điên. - Tần huynh! Vứt chiếc chổi sang một bên, sải bước đi tới. Tình hình đó giống như gặp lại vị huynh đệ thất lạc nhiều năm vậy. - Đồng Ngôn, ngươi… Tần Vô Song nhìn Ly Hỏa Cung này, lại nhìn trang phục giống như tôi tớ của Đồng Ngôn, rất là khó hiểu. Đồng Ngôn cười khổ liên tục, hắn vốn là người có lòng tự trọng vô cùng cao, được Tinh La Điện chọn lựa, khi vừa bắt đầu còn tưởng rằng bản thân từ nay về sau một bước lên mây, vận mệnh sắp sửa phát sinh bước ngoặt cực lớn. Không ngờ nhập môn hai tháng, việc duy nhất phải làm chính là… quét rác! Điều này khiến cho lòng tự tôn của gã thanh niên buồn bực tới cực điểm. Nếu không phải kiêng kỵ nơi này là Tinh La Điện, sợ rằng sớm đã phủi mông rời đi rồi. Nghe Tần Vô Song hỏi, Đồng Ngôn cười khổ thở dài: - Ta cũng không biết bản thân gặp vận may hay là xui xẻo nữa. Vốn tưởng được Tinh La Điện chọn lựa, có thể một bước lên mây, làm rạng danh tổ tông. Chứ không ngờ lại làm số mệnh tôi tớ, phải biết rằng như vậy… - Ngươi được ai lựa chọn vậy? Tần Vô Song tò mò hỏi. - Ly Hỏa Pháp Vương! Ngoài lão biến thái hắn ra, còn có ai dày vò người khác như vậy nữa! Đồng Ngôn nhẹ giọng nói thầm: - Lão nhân gia hắn nói, tiến nhập vào Ly Hỏa Cung, đầu tiên phải quét dọn nửa năm, quét dọn tốt, đi làm đồng tử hái thuốc, quét không tốt, phải quét thêm một năm nữa! Đồng Ngôn mặt mày ủ rũ, thở dài ai oán. Tần Vô Song cũng trấn an nói: - Đồng huynh, ngươi cũng không cần nản lòng, ta nghe nói tính cách của Ly Hỏa Pháp Vương mặc dù có chút cổ quái, nhưng cũng là cao nhân của Tinh La Điện. Ông ta làm như vậy, chắc chắn có ý tứ sâu xa. Có lẽ chính là một loại khảo nghiệm tôi luyện tâm tính của đệ tử môn hạ? Đồng Ngôn sửng sốt, nhất thời lâm vào trong tình cảnh suy nghĩ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]