Bà Chi ra đi vào đêm ngày thứ ba, rất thanh thản, lặnglẽ, không đớn đau. Đám tang tổ chức đơn giản theo ý nguyện của bà. Bà được chôncạnh con trai và chồng. Tất cả được tiến hành ổn thỏa. Thiếu Hàng và Gia Ưu mệtbã cả thể xác lẫn tinh thần, nhưng họ vẫn bay về nhà vào tối hôm ấy.
Ra khỏi sân bay vẫy bừa một chiếc taxi, Gia Ưu nói địađiểm xong nhắm nghiền mắt lại ngả đầu vào vai Thiếu Hàng. Mấy hôm chạy đôn chạyđáo đã khiến cho cô sắp sửa gục ngã dù vốn là người khỏe mạnh.
Đến nhà cô vứt hành lý ra sàn, ngã vật xuống ghế sôpha.
Còn Thiếu Hàng ngồi bệt trên nền nhà, dựa lưng vàochiếc sô pha êm ái, thừ người ra một lúc.
Mãi sau cũng không thấy có động tĩnh gì, Gia Ưu từ đằngsau ôm lấy cổ anh: “Thôi anh đừng nghĩ ngợi gì nữa, bà nội cũng hơn 80 tuổirồi, ra đi thanh thản cũng là điềm may”.
“Ừ”. Thiếu Hàng đáp ngắn gọn.
Cô trườn từ trên ghế sô pha xuống chui nằm gọn tronglòng anh và hôn anh một cái.
Anh nâng cằm cô lên cười buồn: “Đi tắm đi, tối nayphải ngủ một trận đã đời”.
Gia Ưu gật đầu: “Anh cũng vậy”.
Tối ấy, Gia Ưu ngủ say lắm, tỉnh giấc nồng thì trời đãsáng trưng.
Quơ tay sang bên thấy trống không, cô mở to đôi mắtvẫn còn ngái ngủ rồi nhón gót đi quanh phòng khách một vòng, bụng bảo dạ có cầnphải cắm đầu làm việc hay không.
Chân vấp phải cái gối dựa, cô quyết định nằm xuống đấtnghỉ ngơi một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-troi-gap-dat/3009781/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.