Viên Tư Ngữ đã có một giấc mơ.
Mơ thấy một khoảng không vô tận, tối đen như mực. Dải ngân hà là nguồn sáng duy nhất trong khoảng không này, nhưng khi nhìn kỹ, những điểm sáng lấp lánh trong dải ngân hà không phải là các vì sao, mà là những quả cầu tròn nhỏ.
Toàn thân quả cầu nhỏ có màu trắng trong suốt, xung quanh còn có huỳnh quang ẩm ướt màu trắng nhấp nháy theo nhịp điệu đặc biệt, tựa như hơi thở yếu ớt.
Viên Tư Ngữ cũng là một trong số đó.
Cô trôi theo dải ngân hà, cứ lăn lộn trong đó, thỉnh thoảng lại va vào quả bóng bên cạnh, tự nhiên và thư thái.
Ấm áp, thoải mái và dễ chịu như thể được trở về trong lòng mẹ.
Một cảm giác không thể giải thích được xâm chiếm trong đầu.
Cô đến từ đây.
Nhưng cô chắc chắn rằng mình không hề có ký ức về một cảnh tượng như thế này.
Ý thức trong giấc mơ không còn rõ ràng như thường lệ, những điều không thể hiểu được đều bị lãng quên ngay sau đó, tốc độ quay cuồng nhanh hơn, thuận theo cảm giác trong lòng, muốn tìm kiếm điểm kết thúc của dải ngân hà này.
Không biết tại sao, cô chỉ cảm thấy điểm cuối cùng của dải ngân hà là người cô muốn đến gần.
Dải ngân hà vô tận không thẩy điểm cùng, tựa như không có điểm kết thúc, nhưng khi cô nghĩ đến việc tìm ra điểm cuối, ánh sao trước mặt đột nhiên tiêu tan, mặt nước đột ngột dừng lại, một lực nhẹ nhàng đẩy cô về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-trai-thang-biet-doc-suy-nghi/3568566/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.