"Ý cậu là lần này Thẩm Gia Hữu không nói hai lời mà trực tiếp pass cô gái đó luôn sao?"
Vu Thiển Thiển ngồi xếp bằng trên ghế sô pha, ăn một miếng kem.
Viên Tư Ngữ đang sơn móng tay mà không ngẩng đầu lên: "Ừm."
"Cậu ta tỉnh ngộ rồi sao?"
Vu Thiển Thiển chớp chớp mắt, "Trước kia chỉ cần không có bằng chứng đặt trước mặt cậu ta thì người ta giải thích thế nào cậu ấy cũng không tin mà."
"Mình không biết."
Viên Tư Ngữ thổi vào móng tay sơn màu đỏ tươi của cô, khiến những ngón tay của cô trở nên trắng trẻo và thon thả.
Trước đây không có bằng chứng, cô cũng sẽ không nói cho Thẩm Gia Hữu biết, không cẩn thận sẽ rơi vào bẫy của người ta, cho rằng cô gây rối, dù sao cùng lắm chỉ bị gạt tiền gạt sắc, có gạt tiền cũng không gạt hết được, còn sắc thì dù sao cũng là đàn ông, cũng không chịu thiệt gì.
Vốn tưởng rằng lần này sẽ không có kết quả, nhưng Thẩm Gia Hữu đột nhiên đổi tính, coi như cô bớt được chút việc.
"Haiz, cậu nói xem, nếu hai người thành đôi, không phải mọi chuyện đều vui vẻ hết sao."
Vu Thiển Thiển thở dài, thật ra, mỗi ngày chặt hoa đào của Thẩm Gia Hữu cũng khá mệt mỏi.
Viên Tư Ngữ liếc mắt: "Không thành được, cậu có thể nào có tình cảm với một người tr@n truồng chạy khắp nơi chưa?"
Vu Thiển Thiển quen biết họ từ khi học cấp 2, ngược lại, chưa từng biết họ trong giai đoạn mặc tã: "Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-trai-thang-biet-doc-suy-nghi/3568563/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.