[Ngón tay nhỏ nhắn trắng nõn của cô khẽ siết chặt tập tài liệu, đầu ngón tay run run tiết lộ cô hiện giờ đang khẩn trương.
Cô ngẩng đầu, một đôi mắt to sáng ngời rưng rưng nước mắt, nói với một nam tử dáng vẻ lưu manh trước mặt: “Anh hai, em thật sự là em gái ruột của anh.”
Nam nhân cười, ngón tay khinh bạc vuốt nhẹ gò má cô.
“Cô có đúng là em gái của tôi hay không, cần tôi đồng ý thì mới tính.”
— trích từ “Nhật ký tình yêu với tổng tài Satan”]
Sở Ca sau khi bước vào nhà thì thấy chú Chung và dì Lý đang ngồi trước bàn ăn chờ cậu, chú Chung còn nhiệt tình gọi —
“Thiếu gia về rồi, mau tới đây ăn sáng thôi.”
Chú Chung mặt mỉm cười còn Sở Ca thì rất thống khổ, cậu thực sự cảm thấy mình mất mặt đến mức muốn tìm một cái lỗ để chui vào, cầu các vị không cần chào hỏi được không.
Sở Ca lề mà lề mề ngồi vào bàn ăn, vừa ăn miếng bánh mỳ đã được phết mứt dâu vừa lúng búng hỏi chú Chung: “Chú Chung, ó ái gì ể ổ ão ông?”
Chú Chung: “…” Ông hoàn toàn không hiểu thiếu gia nhà mình muốn nói gì.
Sở Ca nhìn vẻ mặt chú Chung cũng nhận ra, cậu dùng lực nuốt miếng bánh trong miệng xuống bụng, rồi lập tức bị nghẹn vì ăn nhanh quá nên vội vàng uống hết cốc sữa đặt trên bàn mới vỗ vỗ ngực và hỏi lại lần nữa: “Chú Chung, chú có biết ăn gì có thể giúp bổ não nhanh chóng không?”
Chú Chung sửng sốt một chút, có phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tong-tai-khong-yeu-nu-chinh/203479/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.