[Tôi phát hiện Ngạo Thiên huynh thật ra là người tốt.
Không đúng, phải nói là một người đàn ông chân chính đầy kiên cường mạnh mẽ.
Cụng ly vì con người kiên cường hiếm có khó tìm như vậy trên thế gian của chúng ta, không nói đến tình hữu nghị thì quá là già mồm cãi láo rồi, chúng ta là bạn tốt cả đời này!
— trích từ “Nhật ký quan sát Hiên Viên Ngạo Thiên”]
Không biết là do xuyên việt đại thần cuối cùng cũng nhớ đến ngài còn một con dân khải ái như thế cần được ngài phù hộ hay là do lời cầu khẩn của Sở Ca đã được trời xanh thấu hiểu, nói chung một quyền kia chậm chạp chưa rơi vào mặt cậu.
Sở Ca nhắm mắt lại, đại não nhanh chóng tính toán trường độ thời gian sử dụng, vận tốc ban đầu và gia tốc của cú đấm gã kia đang chuẩn bị dùng cho cậu. Cuối cùng cho ra được một kết luận – hoặc là cậu bị một quyền kia đánh chết rồi nên không có cảm giác nữa, hoặc là một quyền kia căn bản không đánh tới mặt cậu!
Sở Ca tin chắc là khả năng thứ hai, vì vậy cậu lập tức mở mắt ra.
Nắm tay vẫn còn dừng trước mặt, nhưng cánh tay người kia lại bị một nam nhân cao lớn dùng một tay bắt được. Mà hai tên côn đồ còn lại đã quằn quại trên tường bên cạnh.
Nam nhân kia đứng ngược sáng, Sở Ca trong lúc này không nhìn rõ được khuôn mặt của người nọ. Bên cạnh người nọ là một con mèo trắng bé nhỏ, rầm rĩ một tiếng nho nhỏ yếu ớt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tong-tai-khong-yeu-nu-chinh/203474/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.