Rốt cuộc Sở Giao có quay về thế giới gốc hay không thì Hiên Viên Ngạo Thiên cũng không biết.
Còn về phương pháp xuyên việt kia, Hiên Viên Ngạo Thiên quyết định cả đời này sẽ không nói cho Sở Ca.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến cuối năm.
Công việc công ty cuối năm luôn ngập đầu, thời gian về nhà của Hiên Viên Ngạo Thiên càng lúc càng muộn. Sở Ca cũng không giận dỗi quái đản, buổi tối mỗi ngày đều nằm trên sofa xem tivi, chờ Hiên Viên Ngạo Thiên về nhà ôm cậu về phòng và hai người cùng chìm vào giấc mộng.
Hiên Viên Ngạo Thiên nói cậu vài lần bảo đừng chờ anh nhưng Sở Ca hoàn toàn không nghe, Hiên Viên Ngạo Thiên cũng đành theo ý cậu.
Tổng tài đại nhân không nói ra, kỳ thật vào khuya mỗi ngày về nhà thấy có người đang chờ mình đúng là một cảnh vô cùng ấm ấp.
Hôm nay Sở Ca tan học về nhà, vừa mở cửa đã phát hiện có một đôi vợ chồng trung niên ngồi trên sofa vừa nói cười vừa xem tivi.
Sở Ca: ⊙_⊙
Tình huống gì vậy? Cậu đi nhầm nhà hay nhà cậu bị bán rồi?
Cậu yên lặng lui về phía sau, sau khi lùi ra khỏi cửa thì ngẩng đầu lên nhìn biển số nhà, không có vấn đề gì, đúng là nhà cậu mà.
Sở Ca bước chân vào cửa lần hai, hỏi hai vị đang ngồi trên sofa: “Xin hỏi…”
Lời cậu còn chưa nói hết, đã thấy người đàn ông trung niên nhìn có vẻ rất nghiêm túc kia bất ngờ cười phá lên, vừa cười vừa vỗ đùi nói: “Ánh mắt của Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tong-tai-khong-yeu-nu-chinh/1303477/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.