5
Thật không ngờ, hóa ra lòng dạ của mẹ tôi rất hiểm độc.
Ngay đêm hôm đó lén thụ thai.
Khi biết tin, không khí trong nhà tôi vô cùng bức bối.
Đặc biệt là bố tôi, mặt trắng bệch như hoa mận.
Khi mẹ tôi còn đang ôm em trai tôi than khóc, tôi lặng lẽ rời đi, đem phiếu siêu âm B đi tìm Phó Chí Hành.
"Con trai, của anh, nếu anh không cần thì sao?"
Phó Chí Hành phớt lờ tôi.
Anh ta nhìn dòng chữ bệnh nhân 58 tuổi mà ngu người luôn.
Vẻ mặt đó bẩn bựa đến mức tôi còn nghi ngờ rằng anh ta đã ăn nhầm hai miếng cớt mũi.
Thật lâu sau đó
Anh ta cau mày ném cho tôi một tấm thẻ ngân hàng:"Trong đó có 10 triệu tệ, hủy đi.”(~32 tỷ VNĐ)
Tôi liếc nhìn chiếc thẻ đen quyền lực trong lòng bàn tay, hỏi: "Mật khẩu?"
"Ngày Quốc khánh."
?? Cười chít tôi rồi, không ngờ vị tổng tài này thật là một công dân gương mẫu như vầy nha
Sau khi lấy tiền, tôi định rời đi thì bị Phó Chí Hành ngăn lại.
Anh ta rút ra một bản thỏa thuận và ném nó cho tôi.
Tôi lướt qua nó và chết lặng.
Không biết từ lúc nào nữ chính bị cha mẹ lừa ký hôn ước, trong vòng ba tháng sẽ phải kết hôn với Phó Chí Hành như đã thỏa thuận, trong thời gian hôn nhân chỉ có Phó tổng mới được đệ đơn ly hôn.
Nếu từ chối, tôi sẽ phải đối mặt với mức bồi thường cao ngất trời.
Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-xuyen-vao-truyen-tong-tai/3327191/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.