Biểu tình của tôi thật sự lộ ra vẻ lúng túng như thể tái phát ung thư, nhất thời nghẹn cả họng. Trương Trạng cũng cúi đầu không biết là thờ ơ hay là động lòng, nói chung là chẳng biết làm sao.
Tôi khụ một tiếng: "Sao em lại không nói gì, không phát biểu cảm tưởng à?"
Trương Trạng vuốt hộp nhẫn dùng ngữ điệu bình tĩnh như thể lãnh đạo đọc diễn văn: "Cảm ơn anh đã yêu em, Tô Diêm, chúng ta thu dọn một chút rồi đi kết hôn đi. Thế thì, nếu em mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cũng có thể yên tâm nhắm mắt..."
Nội tâm của tôi rung mạnh, ngàn vạn lời nói bủa vây trong lòng lại hóa thành ngôn ngữ chân tay —— dùng râu đâm vào cổ Trương Trạng....
"Tuổi còn trẻ, suy nghĩ linh tinh cái gì a, phi phi phi, em nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi, thọ tỉ nam sơn, khiến cho rùa ngàn năm cũng phải khom lưng..."
Trương Trạng bật cười nói: "Em yêu anh..."
Trương Trạng nói xong thì ngẩn ra như thể không thể tin được lời này lại bật thốt lên không đúng thứ tự như thế.
Tôi cảm động đến tột đỉnh, lệ nóng doanh tròng. Nghe Trương Trạng nói một tiếng yêu quả thực là chuyện hiếm có, tuy rằng trong cuộc sống bình thường tôi cũng có thể cảm nhận được từng chút từng chút tình yêu Trương Trạng dành cho tôi, nhưng mà cảm giác khi đó sao có thể so được với cảm giác chính tai nghe anh ta nói lời yêu, cảm tưởng như thể nắng hòa tan nước, rượu mạnh chảy vào trong cổ họng.
Con người của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-xem-trom-nhat-ky-kim-chu/72017/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.