*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ai, chuyện như vậy quả thực không nên nhớ lại tỉ mỉ làm gì, tôi miệt thị cái đũng quần đang nhô lên của mình, ra vẻ thật sự nhớ Trương Trạng quá a, tôi cầm điện thoại di động lên, muốn gọi điện cho Trương Trạng để tặng cho anh ta một hồi điện thoại play làm bữa trưa, nào ngờ tôi vừa định ấn số thì cái điện thoại kia đã rung lên, tôi vui lắm, chẳng lẽ tôi và Trương Trạng đã tâm ý tương thông rồi sao? Kết quả là khi tôi nhận điện thoại, phía đầu dây bên kia đã truyền đến một cái giọng rất chi là tang thương: "Ai, chào anh...Thức ăn ngoài của anh đến rồi..."
Tôi vô cùng thất vọng nhưng cũng lấy làm vui vẻ vì có đồ ăn bỏ bụng.
Tôi dùng gối đầu lúng túng che cái nơi đang lồi lên của tôi, xuống lầu lấy thức ăn, tôi vừa nghe đã biết đó là cơm thịt bò rắc tiêu đen và trà ô long chân ái của lòng tôi rồi, Trương Trạng thật sự quá hiểu tôi!
Tôi trước tiên bỏ đồ xuống bàn rồi nhắn cho Trương Trạng một tin báo rằng tôi đã nhận được đồ ăn rồi, Trương Trạng không trả lời tôi, tôi đoán rằng anh ta đang bận công chuyện nên không để tâm lắm. Cười ngây ngô dùng xong bữa, tôi vẫn nhớ mãi không quên với điện thoại play, thế nhưng lại sợ gọi điện lúc này sẽ làm lỡ chính sự của Trương Trạng, lúc này thư ký Tiểu Hoàng của Trương Trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-xem-trom-nhat-ky-kim-chu/72011/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.