CHAP 2 – FIRST MEET
2h45 sáng
- Cạch
An Hiểu Thuyên nhẹ nhàng đóng cửa thư viện lại, môi nở nụ cười đầy đắc ý. Nhịp chân sáo bước đi…
Khi đến dãy hành lang khu B, dưới ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn pin mini, một dáng người hiện ra, ngồi duỗi chân, lưng dựa vào tường. Hiểu Thuyên giật mình khựng lại. Hơi sợ, nhưng tò mò nhiều hơn. Nó tiến lại gần. Chiếu đèn pin thẳng vào con người kia, thấy được người đó còn thở, nó cũng thở phào.
Đến gần hơn, Là một đứa con trai. Và còn rất đẹp. Đôi mắt khép để lộ hàng mi dày. Sống mũi cao. Đôi môi đầy quyến rũ. Bỗng đôi mắt kia mở bừng ra…
Dương Khôi Thần hơi giật mình khi thấy trước mặt là một con nhỏ nào đó đang nhìn hắn chằm chằm. Quá quen với những ánh mắt ấy, Khôi Thần mỉm cười nhạt thếch rồi cố lết dậy, lần mò đường cũ để ra ngoài. Giờ này chắc bọn dog điên kia đã đi hết rồi..
Dương Khôi Thần khựng lại, quay ra sau nhìn. An Hiểu Thuyên đang bám lấy chân hắn
Thần khẽ nhăn mặt lại, nó bám ngay chỗ vết thương, hắn đau
- Để tôi băng bó vết thương cho
Thuyên nhìn hắn với đôi mắt “cún con”
- Biến đi
Thần lạnh lùng gằn giọng, nếu không phải đang bị thương thì hắn đã một phát đạp bay Hiểu Thuyên rồi. Nó hoàn toàn không xao động, lặp lại câu nói lúc nãy
- Để tôi băng bó vết thương cho
Vừa nói vừa kéo kéo chân Khôi Thần. Chời ơi hắn đau kinh khủng, đến chết với con nhỏ này
- Được rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-muoi-bay/239924/chuong-2.html