Đương giữa trời đông mà đi chơi biển, chắc cũng chỉ có mỗi hai đứa tôi mới nghĩ ra được ý tưởng này. Tuy vậy, cũng xin đừng chỉ trích những kẻ đến từ “khu rừng” bê tông cốt thép như chúng tôi: một cuộc trốn chạy khỏi phố thị không phải đơn thuần là tuỳ ý, mà là một cuộc hành trình lãng mạn phi thường.
Hiện tại đang là mùa du lịch thấp điểm nên giá cả căn hộ có tầm nhìn hướng ra biển mà cả hai đặt trước ở Ngư thôn rẻ hơn một một nửa so với bình thường.
Chủ nhà có vẻ là người hoà nhã và tốt bụng, cứ cười haha hihi tiếp đón hai vị khách đến từ phương xa. Phòng thuê vô cùng rộng rãi với đầy đủ tiện nghi, chỉ cần kéo rèm cửa sổ là có thể phóng tầm mắt ra biển trời bất tận.
Nước biển ở đảo Dương Cực vào mùa đông mang sắc màu tuyệt đẹp, là gam màu lam khói mà không phải ứng dụng chỉnh sửa ảnh nào cũng có thể phối ra được. Bờ cát trắng mịn át đi nền đen của những núi đồi trập trùng phía xa xa.
Bên cạnh tôi, Lục Thành Tắc đang chỉnh nhiệt độ điều hoà. Tôi quay đầu, nhẹ nhàng hỏi: “Em mở cửa ra cho thông gió một chút nhé?”
Anh dừng tay, xoay đầu nhìn tôi đáp: “Ừ được, tuỳ em thôi.”
Anh vẫn chưa tháo chiếc nón sợi len trên đầu xuống. Tóc mái anh dán trên mặt trán, trông hết sức đáng yêu và ngây ngô.
Tôi mở toang cửa sổ để cho gió lùa vào bên trong phòng, từng đợt thổi táp vào mặt. Gió ở đây vô hình trung có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-ghep-doi-nham-bluetooth-cua-ai-do-tren-tau-dien-ngam/1112308/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.