Hơn 1 giờ chiều, tôi và Lục Thành Tắc đúng giờ xuất phát.
Tôi không ngờ anh lại có xe, một chiếc Mercedes-Benz GLC màu trắng.
Gần đây tôi đang tham khảo xe tay ga di động, bèn hỏi anh mấy câu liên quan đến giá cả, động cơ, cảm giác khi sử dụng. Cuối cùng tôi hỏi: “Bình thường anh không chạy xe hả?”
Lục Thành Tắc: “Ừ, ngày đi làm không hay đi.”
Tôi: “Có xe không chạy.”
Anh nói: “Cô nghĩ kỹ chưa? Ngày đi làm tôi có thể cho cô mượn xe.”
Tôi nghẹn họng vì sự hào phóng của anh: “Nếu vậy tháng sau khéo phải mang đến cửa hàng 4S sơn sửa toàn bộ một lần.”
Lục Thành Tắc mỉm cười, bắt đầu phát nhạc. Là ca khúc đêm qua chúng tôi đề cập, cũng là nguyên nhân của chuyến đi hôm nay.
Trong tiếng nhạc rộn ràng, Lục Thành Tắc hạ hết cửa kính xe để gió và nắng lùa vào.
Anh nói: “Nghe như thế mới đúng điệu.”
Tôi nheo mắt vì chói, xung quanh ấm áp hẳn.
Mây mùa thu rất trắng, cũng rất thấp, từng đám từng đám ôm lấy nóc nhà, bồng bềnh mềm mại.
Do tình hình giao thông, Lục Thành Tắc không thể chạy nhanh, chúng tôi giống như đang ngồi trên đám mây trôi chầm chậm.
Công viên động vật hoang dã Khê Sơn cách xa trung tâm thành phố, sau khoảng một tiếng lái xe, đúng 2 giờ 15 phút, chúng tôi mới đặt chân tới đây.
Đội ngũ chờ quét mã vào công viên không thiếu các gia đình nhưng rất hiếm nam nữ trẻ tuổi, thoạt nhìn hai chúng tôi có vẻ lạc lõng.
Hôm nay tôi ăn diện khá thoải mái, hoodie
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-ghep-doi-nham-bluetooth-cua-ai-do-tren-tau-dien-ngam/1112294/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.