Cách liên lạc phim ảnh hóa kiểu này khiến tôi khá bất ngờ.
Phải cảm thán rằng, rất may lúc đổi tên cho tai nghe của mình, tôi đã thêm một emoji kẹo ở đằng trước, bằng không đối phương cũng chẳng thể nhận ra tôi nhanh đến vậy.
Nhưng giọng anh ta hay quá đáng thì phải.
Sau khi đến công ty, dư âm người đàn ông nhấn nhá từng chữ đọc số di động của mình trong tai nghe vẫn còn văng vẳng bên tai.
Cởi áo cardigan, tôi vội vã ngồi xuống mở ghi chú, định chép dãy số dán vào WeChat, kết bạn với anh ta.
Ngón tay vừa chạm, cuối màn hình bỗng xuất hiện tùy chọn “Gọi”.
Suốt đường đi, tim tôi đập dữ dội nên đầu óc lúc này cũng hơi trì trệ, hành động và suy nghĩ tách rời nhau. Trời xui đất khiến thế nào, tôi trơ mắt nhìn mình đè ngón tay xuống.
Màn hình mờ dần và hiển thị trạng thái đang quay số, não tôi mất trọng lượng hai giây, sau đó hoàn hồn, vội vàng kết thúc.
Nhưng không kịp rồi, cuộc gọi đã chuyển tiếp và anh ta sẽ nhìn thấy nó.
Đúng là giấu đầu hở đuôi… Thà rằng cứ bình tĩnh chờ anh ta bắt máy, còn hơn là dập máy sau vài giây, thể hiện tôi không hào phóng chút nào…
Coi như gãi ngứa đi.
Tôi bỏ điện thoại xuống bàn.
Giây tiếp theo, anh ta thật sự gọi lại, tiếng chuông réo rắt khiến trái tim tôi run lên.
Tôi ngó nghiêng hai bên, ấn phím nghe rồi áp vào tai.
“Alo.”
Màng nhĩ tôi ngưa ngứa, lại là giọng nói trong trẻo gột rửa tâm hồn này. Ai có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-ghep-doi-nham-bluetooth-cua-ai-do-tren-tau-dien-ngam/1112288/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.