Trước đó Cố Hướng Hằng với Giang Cảnh Du nghĩ ra rất nhiều phương pháp nhắc nhở, chỉ là đều không thể không bại lộ chính mình mới có thể đạt được mục đích.
Cũng may, trời không tuyệt đường người.
Trong năm 1976 có một vị giáo sư chuyên địa chất và vật lý bị hạ phóng xuống đây, Trương Nguyên Ý. Ông ấy tới đây không được bao lâu thì bệnh nặng bỏ mình, chỉ để lại một chút ghi chép của ông ấy.
Lúc đó là Giang Cảnh Du đi đón người, sau khi biết được tình huống của ông ấy, lại thâm nhập tìm hiểu thêm về quá khứ của ông ấy nữa, biết ông là một giáo sư thâm niên rất có bản lĩnh, đã từng du học ở mấy nước rồi, còn từng phát biểu một bài luận văn khá là có sức ảnh hưởng.
Càng tìm hiểu, càng thấy tiếc nuối.
Ông ấy là một học giả bị bôi nhọ.
Chỉ là khi ông ấy đến được nơi này thì đã bị bệnh nặng, không được bao lâu đã nằm trên giường bệnh không dậy nổi. Khoảnh khắc mà ông ấy hấp hối ấy, là Cố Hướng Hằng với Giang Cảnh Du canh giữ bên cạnh ông, hậu sự và di vật của vị giáo sư này cũng là vợ chồng bọn họ sửa sang lại.
Lúc hai vợ chồng bọn họ biết được tình huống của ông ấy đã nghĩ ra được lý do tốt nhất rồi, là một lý do có thể để bọn họ đi nhắc nhở càng thêm thuận lý thành chương – Đó chính là lấy danh nghĩa của vị giáo sư này nói ra tiên đoán về vụ động đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-doi-doi-tuong-dinh-hon-voi-nu-chinh/3564142/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.